Search

Phật Chuyển Thế

 

Phật Chuyển Thế

 

 

 

 

 

 

Thiền Sư Bảo Thành

 

 

 

 

 

PHẬT CHUYỂN THẾ.  Copy right (c) 2001 by Thiền Sư Bảo Thành.  All rights reserved.  Printed in the United States of America.  No part of this book may be used or reproduced in any manner whatsoever without written permission except in the case of brief quotations embodied in articles and reviews.

 

For information  please write:  The Eternal Spring Association, 6310 Manor woods Road, Frederick, MD 21703.

 

FIRST EDITION

 

 

 

 

Cover design by Lê Kim Lan

 

 

 

 

 

 

 

 

Nguyện dâng lên Tổ lên Thầy

Những vần thơ nhỏ ngôn từ ngổn ngang

Nguện dâng lên Mẹ yêu thương

Con đường Thiền Đạo Bảo Thành chuyên tu.

 

KÍNH DÂNG.

 

 

 

 

 

Nếu có thể hỷ xả cái Tôi của mình

để bay lượn trong nền trời tư tưởng của kẻ khác,

phiêu lưu lắm, thú vị lắm.

 

Nếu có thể bay lượn trong nền trời tư tưởng cûa kẻ khác,

mới có thể đi đến chỗ tận cùng,

nơi tự thân cûa nguồ̉n tư tưởng,

tuyệt vời lắm, hạnh phúc lắm.

 

Nếu một cuộc phiêu lưu thật thú vị,

tuyệt vời và tràn đầy hạnh phúc,

ta có thể hỷ xả cái tôi cûa mình không?

 

Nếu ta cùng đồng hành với người,

hoà nhịp tư tưởng khác biệt cûa ta cùng với người,

ta người hẳn là vui lắm.

 

 

 

 

Phật Chuyển Thế

2000

 

 

 

 

Khai            Bút

Canh       Thìn

Điềm                    Đạo   Trời

 

 

 

 

 

Tâm    Tịnh      Nhất    Toạ        Thiền     Khứ     Mê

Vô      Lượng   Kinh     Điển      Định      Ngã     Không

Sở       Như      Di         Mệnh     Tu         Nhập   Vị

Trụ      Lai       Tướng   Đà         Thân     Tự        Chấp

Đạo     Ấn        Khai     Truyền   Thông   Đại      Phật

Vô      Quán     Linh     Cơ          Thiên    Tâm     Chuyển

Minh   Chỉ̀       Hoa      Pháp       Lộ         Bảo     Thế

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Cá Trong Hồ

1998

 

Hồ kính trong suốt

Sóng do máy thổi

Nước chảy du dương

Cảnh giấy bềnh bồng

 

Đá cục hình núi

Nhựa dính thành cây

Trong ngoài đều giả

Lặn ngụm vui chơi

 

Đói chạy lao nhao

Hạt tấm vừa rơi

Cả đàn tranh nhau

Giành phần nhỏ to

 

Con đói con no

Lệ thuộc vô cùng

Mất hết tự do

Không đường giải thoát

 

Còn người bên ngoài

Ngắm cá mua vui

Thấu rõ thực hư

Cảnh giới trong hồ

 

Giêng cá tối tăm

Gỉả hư mê đắm

Mãi mãi ngàn đời

Khổ đau hay biết

 

Biết đến bao giờ

Cá được một lần

Nhìn từ bên ngoài

Thấy cảnh bên trong

Sẽ hiểu được ngay

Thực thực là hư

Không còn mong đợi

Trở vào tranh chấp

Cái cảnh hư không

Bên trong hồ cá

 

 

 

 

Hành Hương

1998

 

Hành hương về vườn Lâm-tỳ-ni

Lòng ước mong sao tìm được Phật

Diện kiến dung nhan Đấng vẹn toàn

Hỏi Người đường đến bến thiên thai

 

Hành hương về với núi Si-nai

Tìm đấng trong tay có gậy thần

Mượn Người dựng đứng bờ bề khổ

Để bước thong dong đến địa đàng

 

Hành hương về với gốc Bồ-đề

Nguyện thấy đại thánh chỉ thần thông

Dụng phép đằng vạn tiến thiên cung

Tránh cảnh lầm than dưới giang trần

 

Hành huơng về Giê-su-sa-lem

Cầu chứng Ngôi-hai Đấng từ trời

Biến hình cho thấy đấng trời cao

Mở lòng nhân ái độ chúng sanh

 

Hành hương về với Đấng Từ-bi

Hỏi Phật cho biết ta là ai

Hành hương về với Đấng Toàn-năng

Hỏi Chúa ngôi hai ai là ta

 

Hành hương về với chính lòng mình

Tìm lại dấu vết của kiếp qua

Tu thiền để xóa vòng nghiệp chướng

Thoát cõi luân hồi nhập Nước Cha

 

 

 

 

Người Đến Trong Đời Tôi

1998

 

Đêm tối mờ ảo phủ trần gian

Kẻ lưu hương lạc bước ta bà

Bể trần ai khổ hỏi ai hay

Mải mê say đắm kiếp bồng lai

 

Bao kiếp qua trải bước gian trần

Tầm mong mộng ảo hão huyền trôi

Hồn dần lạc bước vào chấp ngã

U minh phủ kín kiếp luân hồi

 

Đắm trôi trong cõi lòng mê chấp

Kiếp nào mới thấu ngộ huyền không

Hồi bến chân tâm lên bờ ngộ

Quy y tịnh tĩnh đợi Người đến

 

Phong sơn Thiên chuyển duyên thiền ngự

Hành phước đức nguyện Minh-thiện chiếu

Ngạn từ bi đón đời vô định

Chuyển chấp mê lộ thông Thiên-sứ

 

Cấm Sơn bao kiếp hạnh kiến Sư

Thần phù tiên độ chuyển pháp thân

Xuống dưới giang trần thâu mệnh tử

Người đến Phương Tây rực ánh quang

 

 

 

Tề Thiên Phật Độ

1998

 

Núi hoang hoa quả gọi là tên

Có hòn đá nhỏ tu bao kiếp

Duyên đến ngày lành hoá khỉ con

Chuyển thân trên nhánh ăn hoa trái

 

Công đức tu thân chuyển kiếp lành

Gặp Tổ Bồ Đề truyền phép thông

Bảy mươi hai phép biến tổ truyền

Hầu tinh khó có người sánh ngang

 

Tung thân khỉ đằng vân về núi

Hầu con thấy phép liền tung hô

Hầu vương danh đó  phong cho khỉ

Chức lớn trong tay tự vẫy vùng

 

Âm tào địa phủ nào ai cấm

Thuỷ cung thất vía kinh hoàng sợ

Thiên đình láo động Ngọc Hoàng Vương

Tề Thiên Đại Thánh loạn càn khôn

 

Tu bao nhiêu kiếp đá hoá khỉ

Khỉ bao nhiêu đời luyện phép tiên

Biến hoá khôn lường quên thân kiếp

Đảo lộn càn khôn tự thánh hùng

 

Tổ Sư Bồ Đề xưa truyền phép

Mong khỉ tu tâm để giúp đời

Công ơn tổ thầy không đền đáp

Ra tay dụng phép hại muôn người

 

Ngọc Hoàng Thượng Đế thấy không yên

Phương tây hạ chiếu mời Phật Tổ

Rời toà sen đến viếng thiên cung

Thỉnh ý từbi giúp muôn loài

 

Phật Tổ đưa tay mời đại thánh

Hỏi rằng có phép biến gì hay

Sao không chấp nhận thân là khỉ

Nghịch địa đảo thiên vướng nghiệp trần

 

Đại thánh ta đây nhiều phép biến

Trên trời dưới đất ta là Thượng

Muôn loài phải đến phụng thờ ta

Phật tổ ra sao hầu chẳng biết

 

Từ bi Phật thấy kẻ ngông cuồng

Chuyển tay nâng khỉ thử một phen

Nếu ngươi có phép thân tự biến

Thoát khỏi tay ta tự vẫy vùng

 

Trong tay Phật Tổ khỉ đứng cười

Đằng vân là phép biến khôn cùng

Thiên đình long phủ ta từng đến

Bàn tay nhỏ bé khó gì đâu

 

Nhảy lên mây trắng đằng vân tiến

Cội đá trơ trơ giữa cửa trời

Ta đdây đánh dấu cho khỏi lẫn

Để xem ai giám muốn tranh tài

 

Mỉm cười Phật hỏi đâu ngươi tới

Khỉ nói trên cao có cột trời

Dấu kia ta khắc ghi còn đó

Thôi về với cõi Niết Bàn đi

 

Khỉ ơi mở mắt nhìn dấu ấn

Nhà ngươi ghi khắc trên cội đá

Hay ngươi đánh dấu ngón tay này

Đằng vân phép đó thôi đừng dụng

 

Tề thiên đại thánh nay còn hỡi

Xưng vương cho lắm cũng là hầu

Ngũ hành sơn giả đời kìm hãm

Tề thánh hoá khỉ khỉ hoá sơn

 

Giam thân đại thánh dưới hành sơn

Thương cho boa kiếp luyện phép thiền

Tạo duyên hoá đạo Đường Tăng đến

Phật Tổ từ bi độ chúng sanh

 

Xuất thân đồ đá nên đầu đá

Phật thương khiến chuyển gặp minh sư

Cứu đời khỉ nhỏ bao nghiệp chướng

Khỉ đâu ghi nhớ phản luôn thầy

 

Cái tính ngạo mạn khinh trời đất

Vẫn ở trong tim kẻ ngông cuồng

Biết trước Phật khiển vòng kim cô

Xiết đầu đau đớn khiến hồi tâm

 

Mỗi khi tính thú bừng trỗi dậy

Phá lòng khỉ nhỏ khiến loạn điên

Thầy thương niệm lớn kinh Phật dạy

Giúp thoát nghi nan kẻ hoá khùng

 

Thân đá hoá khỉ ở núi hoang

Tạo bao nghiệp chướng dần chồng chất

Phật Tổ từ bi xoá nghiệp xưa

Chỉ đường tu đạo đắc phật tâm

 

Trời cao mở rộng lượng từ bi

Duyên khải Minh Sư người ngự đến

Mở ấn thiền môn thâu đệ tử

Dẫn đường khai thị ánh Đạo-quang

 

Ngày nay tu đạo người cũng thế

Nghiệp chướng bao đời ta tạo khởi

Thử thách muôn trùng luôn kéo tới

Mới tu lại hoá đá thiên vương

 

Người ơi hãy nhớ thân là người

Kim cô Phật độ thương truyền hoá

Mỗi lúc tâm mê khơi dậy chuyển

Lục tự Di đà niệm thoát thân

 

Thầy đêm hôm sớm kinh phật niệm

Niệm kinh Phật điển chuyển trợ duyên

trợ cho khi đến người thành Phật

Để tiếp di ngôn Phật cứu đời

 

 

 

 

 

Câu Cá

1998

 

Cuộc đời câu cá mấy ai hay

Hơn mấy mươi năm đợi cái ngày

Cá dấn thân đưa miệng cắn câu

Phù người tóc bạc đổi đời dân

 

Câu cá đã mấy mươi năm rồi

Nước đục xuống lên cá lội bơi

Thả cần câu xuống mồi không lưỡi

Chờ đợi ngày đêm kẻ có duyên

 

Đã mấy mùa trăng nước trôi nhanh

Thác gần mưa xuống đục nước trong

Tịnh thần quán tưởng cảnh sông suối

Đêm tối không trăng thấu cảnh đời

 

Sông suối đục ngầu tại thế nhân

Cá vẫn hồn nhiên theo dòng nước

Bơi trong nước đục mà không đục

Hoa tiêu đã điểm trắng mái đầu

 

Sao nay bỗng thấy mình trong đục

Thấy đáy lòng mê chấp tràn trề

Nhẹ thả cần câu bên dòng suối

Hợp duyên nên cá nước chia xa

 

Tung hoành ngang dọc cùng với cá

Thân vẫn trong dù trong vẩn đục

Vẫn bơi hoài dù đã cách sông

Ngộ rồi mới thấy đời là ngộ

 

 

 

 

Thiên Cấm Sơn

1998

 

Thiên cấm sơn linh khí nhiệm mầu

Hữu duyên trời chuyển huyền cơ đến

Chắp tay nguyện hứa lòng tu luyện

Tiếp chuyển huyền cơ đến thiện duyên

 

Thiên Sơn Cấm Tổ Sư nhập đạo

Để đời sau chứng ngộ cảnh tiên

Để thần linh hộ mạng muôn người

Để Phật pháp chuyển thế nhân sinh

 

Thiên sơn không cấm kẻ tâm thành

Dặm đường xa cách mà vẫn linh

Muôn điều hạnh nguyện dần khai chứng

Hành đức quang ân ngộ ánh thiền

 

Thiên sơn cấm kẻ không thành tâm

Gần đó mà muôn đời xa cách

Mây mù phủ kín làm sao thấy

Mỏi bước chân hành tầm vẫn không

 

Thiên sơn không ở vạn đường xa

Mà ở trong tâm kẻ có lòng

Hồi duyên chuyển kiếp gặp Minh Sư

Phật tâm toả sáng ánh nhiệm mầu

 

 

 

 

Ngọc Trong Vạt Áo

1998

 

Lang thang bao kiếp trong trần đời

Tìm kiếm năm châu một kiếp thân

Bụi đường mờ bóng người viễn xứ

Có thấy đường đi đến xứ Người

 

Bến sông kẻ đứng tôi đợi chờ

Bên lề cuộc sống tôi hoài mong

Đợi chờ chờ mãi người không đến

Hoài mong mờ mắt mỏi trong đêm

 

Thân kiếp ăn xin người có biết

Xin người đang đói chút tâm linh

Bao nhiêu kiếp nữa thân lê bụi

Tìm chút hương linh để kiếm mình

 

Say chân mặt choáng hồn vấp ngã

Vạt áo bên hông Người điểm hoá

Ngọc sáng tâm linh mắt trần mờ

Hãy mang ra độ lộ ánh thiên

 

 

 

 

Hạt Tầm Gửi

1998

 

 

Gió duyên thổi nhẹ hạt tầm

Bám vào tường đá cổ bỏ hoang

Mưa rơi nhẹ thấm vào tường

Đá hoang tầm gửi nẩy trồi sinh

Vươn thân ngắm ánh bình minh

Đông tan bao lượt cứ dần qua

Rễ thân sinh triển kín vùng

Ăn vào kẽ nứt cõi tường hoang

 

Khi xưa cổ đá bỏ hoang

Khi nay đã trắng xanh tầm gửi

Khi xưa nước nhẹ thấm vào

Khi nay hoa kín phủ tường hoang

 

Thân ta nghiệp chướng tạo tường hoang

Trời thương gửi Pháp Đạo mầu

Vào trong nghiệp chướng chuyển hồi sinh

Đạo mầu tầm gửi như nhau

Thiền định như như sẽ đắc thành

Pháp hằng thật quá cao siêu

Vun cây hạnh đức ta nguyện cầu

Phá tan tường đá nghiệt oan

Đưa ta hời bến thuyền từ ân

 

Khi xưa nghiệp chướng chất chồng

Khi ngay đạo pháp truyền vào thân tâm

Khi xưa nghiệp chướng ngổn ngang

Khi nay Hoa pháp điển thiền bình an

 

Hoa thơm gíó thổi ngút ngàn

Xuân sang én lượn thời gian chuyển

Tường hoang cứng suy tàn đổ

Nền xanh phủ kín đón bình minh

 

Điển hoa chuyển khắp châu thân

Ngồi yên trong cõi kkhông thời gian

Tường nghiệp chướng tiêu tan biến

Hạnh phúc cùng đời đón chúa xuân

 

 

 

 

Hồi Về Ngạn

1998

 

Biển với cá duyên kiếp trời định

Từ trong tiền kiếp đến vị lai

Cá xa biển muối mặn về đâu

Đời chới với xuôi dòng hồi biển

Nhỏ lệ buồn tẩy xoá nợ sông

 

Ôm ấp cá vào lòng biển mặn

Tăng thêm sức đầy lùi sông nước

Trợ giúp thân cho vững đường bơi

Tạo sóng cao quật đổ đảo hoang

Nối vòng tay khắp cả muôn trùng

 

Bọt nước lớn làm mê hồn cá

Mải dong chơi sóng bọt ngược xuôi

Xa dần biển lớn nào hay biết

Sông suối hồ ao lạc bước chân

Miệng ngoài môi ngọt thân đau đớn

 

Thân đớn đau cá vẫn tung hoàng

Sống tạm bở nợ hoang chốn nước

Gây ra bao cái sự tang tóc

Trầm luân ai hỡi vì bọt trôi

Kiếp này thân đổ chốn bùn khơi

 

Cá có biết biển trông chờ đón

Đợi cái ngày cá biết hồi nguồn

Hồi đầu về ngạn duyên trời tạo

Hãy về cùng với kiếp biển khơi

Để đắm mình trong lòng biển lớn

 

Hồi về ngạn nguồn sống đang chờ

Hồi về ngạn tung mình trên sóng

Hồi về ngạn múa nhịp đầu trăng

Hồi về ngạn thoát cõi đời sông

 

 

 

 

Giọt Mưa Đêm

1998

 

Mưa đêm đã biết bao lần

Thiền trong đêm tối thấy rạng hào quang

Từ nơi ánh sáng cao sang

Bao đời luân kiếp lộ dần xoay quanh

Kiếp thời chợt đến thật nhanh

Cho mình thấy chút hương thơm ngọt ngào

Vị thơm chớm nụ ngàn sao

Mong manh như gió đêm nao mưa ngàn

Lại có kiếp sống gian nan

Kéo dài thê thất đau thương khốn cùng

Khổ hận mê chấp trùng trùng

cố mà tẩu thoát nào chừng dễ đi

Chuyên tâm hành pháp vô vi

Nào ngỡ ngã-ái dập vùi xác thân

Kiếp nối kiếp học tu nhân

Trên cao Phật độ Đạo mầu truyền cho

Đạo đời chuyển hoá song song

Biết bao nhiêu kiếp nợ oan trả dần

Kiếp này mới chứng dung nhan

Phật quang dẫn lối đạo tràng con đi

Đường đi gian khó sợ chi

Vững tâm dấn bước hy sinh cuộc đời

Cốt mang ánh sáng đạo trời

Soi đường hoá độ những người theo sau

Thoát lên bể khổ thương đau

Tới bờ vĩnh phúc Niết-bàn khắc tên

Mưa ban Phật-điển từ trên

Để Ngưòi vẫn đó toạ thiền nhân linh

Nước khuya nhỏ nhịp rung rinh

Rơi bao nhiêu giọt Người thì quán thông

Giọt mưa ướt cõi mê không

Thiền theo Phật Đạo muôn đời an vui

 

 

 

 

Ngược Đời Thế Gian

1998

 

Chuyện trong kinh thánh kể rằng

Có người nghèo khó nợ nần liên miên

Nợ trên nợ dưới như điên

Chạy không sao thoát chủ liền còng chân

Thôi đành diện kiến chủ nhân

Cúi đầu quỳ gối xin van nợ nần

Tuôn rơi biển lệ phân trần

Con đây đói khổ việc làm thì không

Nay xin cúi lạy đức ông

Cho con xin khất mấy công dãi dầu

Ơn người cao năng thâm sâu

Suốt đời ân nghĩa kẻ hầu khắc ghi

Chủ thương cho số ăn xin

Nên đành xoá xổ nợ thì ta tha

Ngươi về hãy cố nghĩ xa

Lo cho cuộc sống chớ mà ăn chơi

Nghe qua xoá nợ lệ rơi

Đời này con sẽ nghe lời chủ khuyên

Để con số khỏi chân chuyên

Làm nhiều việc nghĩa báo đền công ơn

Xin ông đại đức chủ nhơn

Cho con được phép hồi về làm ăn

Dù cho gặp phải khó khăn

Một lòng quyết chí hạ tâm nối đường

Miệng cười chủ phán đi không

Nói nhiều ta sẽ bực lòng chẳng tha

Lặng im cắm cổ chạy ngay

Trở về trong xóm gặp người nợ xưa

Nắm đầu hỏi có trả chưa

Tuy nợ một cắc cũng là bạc ngân

Phù mang miệng chủi ầm sân

Ta đây không thể thỉnh van càu nhàu

Người kia thiếu nợ mọp đầu

Ông ơi xin thả kêu cầu khẩn xin

Từ bi há chẳng tha mi

Bụng này đang đói cớ chi nhủ lòng

Chủ xưa đi dạo bốn phương

Thấy thằng nơ cũ xiết còng nợ con

Sai quân vội bắt vào trong

Ra tay đánh đập cùm gông nhốt vào

Hỏi sao không nhớ thuở nào

Nợ xưa ta bỏ cơ hào chẳng nguôi

Lòng ngươi thật quá nhỏ nhoi

Xin người tha nợ nợ người chẳng tha

Tâm ta thật thấy xót xa

Cho bao nhiêu cảnh thế gian người đời

 

 

 

 

Nhìn Mùa Đông Tàn

1998

 

Gió lạnh thổi tuyết trắng

Phủ khắp đường chông gai

Một mình tôi ngồi đó

Nhìn thế giới chuyển dời

Từ màu hoa trinh tuyết

Nhiễm vẩn đục bùn nhơ

Tan dần trôi hờ hững

Một chiếc thuyền mong manh

Đong đưa mộng vào đời

Nhẹ lướt trên bông giấy

Thấm ướt lạnh mùa đông

Chìm sâu vào quá khứ

Để đông tàn xuân đến

Đưa nắng ấm vào đời

Xoá tan băng lạnh giá

Cho cây cối đâm trồi

Mang nhựa sống nơi nơi

Ngàn hoa đua tranh nở

Thế giới kết muôn màu

Phảng phất mùi nhạc hương

Ta hát khúc bình yên

Ngả lưng trên thảm cỏ

Bầu trời hạc trắng bay

Thả hồn vươi đôi cánh

Nhắm hướng hoàng hôn đi

Tìm về nguồn nước ấm

Nhẹ cánh xuống bồng lai

Tắm mình trong ngọc thuỷ

Giũ sạch bụi trần gian

Khoác áo màu thiên tiên

Thần đồng hành rảo bước

Vui hưởng trà hoa sen

Chiêm ngưỡng ánh mặt trời

Đuổi đông tàn vội đi

 

 

 

 

 

Tiếng Mõ

1998

 

Mỗi đêm trắng sáng ngày rằm

Đồng môn nhiếp định chân tâm liễu thường

Cuộc đời bao cảnh vấn vương

Hương trầm nghi ngút vấn vương tan dần

Thị phi ở dưới giang trần

Câu kinh phật niệm lòng yên như tờ

Tham sinh thật đúng là khờ

Sinh thì phải tử sao đời đớn đau

Không tìm nguồn sống cho nhau

Mang bao đau khổ cười sầu tưởng vui

Thế gian sao lắm kẻ đui

Bước vào cõi chết vẫn thi nhau vào

Khi sanh đã khóc kêu gào

Khổ đau lão bệnh đang chờ đón ta

Ngày xưa có Đấng sinh ra

Hy sinh nhiều kiếp tu hành cứu nhân

Thấy sinh lão bệnh nghiệp trần

Vinh hoa phú quý đâu là nghĩa chi

Ngôi vua Ngài bỏ mà đi

Đạo mầu Ngài chứng khắp nơi lưu truyền

Từ nơi rừng núi bừng lên

Ánh minh chiếu sáng rọi miền nhân gian

Người người quyết chí dấn thân

Nghe kinh tiếp điển thoát qua luân hồi

Lòng nay Phật tánh đâm trồi

Hướng theo tiếng mõ đêm rằm sáng trong

 

 

 

 

Tịnh Trăng

1999

 

Thuỳ dương chuyển khúc nhạc lòng

Cho chân nhân thế cõi không tịnh thầm

Ngân nga tiếng hát bổng trầm

Hoà cung sóng chuyển mê lầm biến tan

Sầu vương thao thức thâu canh

Tình xưa kiếp hạnh miên man mộng kỳ

Một hai đếm số tử vi

Cho vơi năm tháng lòng người chơi vơi

Chín mười hình bóng buông trôi

Trên bờ cát trắng kiếp xưa bóng hình

Hình đưa thuyền lướt lặng thinh

Chìm vào trong cõi âm linh nghiệp đời

A Di là khúc nhạc trời

Cho tâm tỉnh thức sáng ngời tam thiên

Vầng trăng vẫn đó bình yên

Động do ta tưởng nhập thiền quy y

 

 

 

 

Đợi Người Xa Ta

1998

 

Ta đã đợi người bao nhiêu kiếp

Phước duyên lành người đến cùng ta

Trời trao chìa khoá nhờ ta chuyển

Đến tay người để mở cửa thiên

Mời người nhân thế vào trong hưởng

Hạnh phúc thần linh đến muôn đời

Duyên lành nay đưa người đã đến

Thi mệnh thiêng liêng ấn ta truyền

Thông thiên huyền cơ trời duyển dịch

Đạo sáng hào quang tận u minh

Đẩy đi tăm tối trong lòng ngã

Đưa lối đường duyên độ xác thân

Điều lành ơn trên trời ban xuống

Mang đi điều dữ khải pháp mầu

Chuyển bao nghiệp quả gây nhiều kiếp

Mở hội long hoa Phật đón chờ

Thử thách đầu mới đến cùng người

Niết bàn đó chờ ngươi vượt ải

Nhưng chấp mê chặn lối đường đi

Công lao bao kiếp ta chờ đón

Ta chưa lời dặn người đã đi

Người ơi người có nhận ra ta

Đã bao kiếp ta chung xuồng bến

Giờ diện kiến sao vội tránh xa

Người xa ta nhưng ta vẫn đợi

Ta đợi người truyền kiếp đã quen

Đợi cho núi lớn hoá thành non

Cho sông lắng cạn chuyển thành bờ

Đến ngày người thấu nhận ra ta

Ta vẫn đợi đợi người xa ta

 

 

 

 

Khuyên Người Học Đạo

1998

 

Ngôi hai Thiên Chúa giáng trần

Hỏi người nhân thế bỏ mình theo Ta

Tránh điều lỗi lấy thứ tha

Hành theo kinh thánh Chúa đà ban cho

Đời này chẳng có phải lo

Quan phòng hoạch định số người ở trên

Thiên đàng mở cửa mời lên

Dự phần vĩnh phúc cõi trên đang chờ

Phật Thầy cũng đã xoá mờ

Nghiệp bao nhiêu kiếp ân từ khai chân

Mấy mươi năm cõi giang trần

Hoằng dương Đạo pháp khuyên dần phá mê

Dù đời lắm cảnh nhiêu khê

Tin theo Phật đạo suốt đời vui thay

Ai mà đã biết Đường ngay

Chuyên tâm học đạo ngày ngày thiện minh

Bỏ mình theo Đấng từ bi

Tu thân sửa tánh huyền linh dạng ngời

Tầm sư học đạo mấy thời

Chi bằng hành pháp Phật trời truyền cho

Dù cho bão táp mưa to

Thân người yếu đuối vẫn luôn an bình

Sau mưa giông tố lặng im

Cảnh trời muôn cõi thiên đình lộ thiên

Ung dung tiến bước tự nhiên

Vào vui trong cõi Phật-Tiên-Thánh-Thần

Rồi mang pháp lực xuống trần

Trao cho những kẻ bội phần kính tin

Pháp trên trao xuống thật linh

Ai mà đã nhận siêng năng tu hành

Trải qua thử thách nhọc nhằn

Mới hầu đắc quả đạo lành cứu nhân

Quên mình vì pháp cực thân

Niềm vui nhân thế là ân của mình

Khổ đâu đang gánh chớ khinh

Đó là tặng phẩm diệu linh tuyệt vời

Trời nay thị pháp xuống đời

Tiên-Thần-Phật-Thánh gọi mời chúng sanh

Chông gai đâu đáng ngại ngần

Vững lòng tiến bước hạ vần chân-thông

Điển linh truyền xuống trong lòng

Cho người đau khổ hưởng cùng ơn trên

Duyên lành trời đã tạo nên

Đạo đời nhập một hoá thân tâm hành

Hoá thân làm kiếp dự phần

Đường tu Trời Phật truyền ban nhiệm mầu

Người ơi thấu rõ hay chưa

Nhất như học Đạo khuyên đầu chớ quên

 

 

 

 

Thiền Đạo

1998

 

Từ khi gặp được Thầy

Đời con đã đổi thay

Từ sáng sớm tinh mơ

Khi mặt trời vừa mọc

Con đã ngồi toạ thiền

Thiền trong nguồn đạo sáng

Thân xác mạnh phi thường

Thần trí khai tuệ quang

Đến khi mặt trời lặn

Muôn loài nghỉ bình yên

Con một mình thiền toạ

Thiền trong đêm với Thầy

Thế giới muôn muôn kiếp

Liền lộ rõ như ngày

Quá khứ và vị lai

Muôn điều đều thấy rõ

Đạo cả từ trời cao

Như nguồn mưa tưới mát

Mỗi bước cuộc đời con

Hai mươi mấy năm trời

Lời thề xưa vẫn đó

Dù thế giới đổi thay

Con không hề thay đổi

Mỗi ngày đêm trong đời

Con một mình thiền tu

Thầy vẫn chở đời con

Đến bên bờ hạnh phúc

 

Ngày tháng cứ dần trôi

Thầy nhập tịch quy tôn

Con một mình vẫn tiếp

Đường đạo thầy truyền trao

Mang pháp đến cho người

Thầy ơi con vẫn nhớ

Bao năm tháng Thầy truyền

Phật pháp huyền diệu vi

Con đây sẽ tu hành

Và đi khắp mọi nơi

Gieo giống Đạo Trời cao

đến muôn người đói khát

Nếu phải qua thử thách

Vượt núi vào rừng sâu

Lao thân vào biển lửa

Để chứng minh sự thật

Xả thân này con sẽ

Dấn bước đến cùng người

 

Người ơi nay đã tới

Đón nhận Đạo huyền vi

Hãy cố tâm tiến tới

Phật Trời luôn đón chờ

Độ dẫn chỉ đường đi

Mạng thân Phật trời giữ

Sẽ không phải luân hồi

Nghiệp kiếp xưa sẽ hết

Cõi Niết-bàn mở khai

Phật Trời đang chờ đón

Người ơi xin vững lòng

Đạo thiền thật cao cả

 

Pháp lực thật vô biên

Bao nhiêu thứ trên đời

Không có gì sánh bằng

Bước lên đường người hỡi

Hạnh phúc sẽ không xa

Khổ đau là tặng phẩm

Phật trời ban tặng cho

Nếu không vui mừng gánh

Đạo nào có cao siêu

Tu thiền không phải bỏ

Cuộc sống kiếp con người

Thiền tu không phải trốn

Phiền muộn và khổ đau

Nên người ơi hãy nhớ

Tiến bước cùng trời cao

Thế giới sẽ an bình

Người đau khổ cũng chỉ

Đam mê trong tội lỗi

Không bỏ mình mà theo

Đấng cứu độ nhân thế

Hướng dẫn đường từ bi

 

Từ bi hạnh hướng nguyện

Đạo sẽ hiện như sao

Tăm tối sẽ không còn

 

 

 

Như Đã

1999

 

Như đã là mây lang thang trên ngọn đồi

Sao vẫn u buồn nuối tiếc ngọn đồi hoang vu

Như đã là hoa chớm nở buổi ban mai

Sao vẫn u buồn nuối tiếc nắng chiều nhạt phai

Ngọc đồi hoang vu không dầu chân người

Nắng chiều dần tan không bóng không hình

Làm sao biết nhớ áng mây lang thang

Ôm ấp nắng chiều hạt vàng còn đâu

 

Như đã là cây vươn cao lên bầu trời

Sao vẫn u buồn so sánh ngọn đầi cao hơn

Như đã là người sinh ra trong cuộc đời

Sao vẫn u buồn cho kiếp cuộc đời phù du

Bầu trời trong xanh đang đón đang chờ

Tung cánh hạc vàng đón ánh hừng đông

Đằng sau cơn mưa không gió không trời

Hãy ca nhạc lòng một đời thong dong

 

Như đã gặp nhau bên bến đò lạc loài

Sao không đưa người vượt trên sóng đời khổ đau

Như đã là sông trôi về nguồn biển lớn

Sao không đưa nước hài hoà vào lòng đại dương

Bến đò bên sông lẻ loi một mình

Tay chèo lờ lững đời ta về đâu

Con cá thảnh thơi bơi theo dòng nước

Một đời ngắn ngủi mà vẫn reo vui

 

Như đã về đây thiền chung cùng Trời-đất

Xin hãy lặng yên cho tâm vươn vào sự sáng

Như đã cùng Người bước đi trong kiếp này

Hồn nhiên giang tay đón mừng cuộc đời đổi mới

Cho thế gian này luôn có tình người

Tình người trao nhau trong ánh mai vàng

Nở rộ khai hương sen trắng ngọc ngà

Thân kiếp con người một chuỗi kinh đêm

 

 

 

Miền Đất Hứa

1999

 

Chúa ơi người đã hứa rằng

Dẫn con ra khỏi cuộc đời lầm than

Con xin nguyện Chúa Thánh Thần

Giúp con theo Đấng từ ân thị hằng

Cho con cuộc sống bình an

Khổ đau tan biến hoang mang chuyển dần

Chúa ơi Người đã hứa rằng

Dẩn con ra khỏi thăng trầm bể dâu

Con xin theo Đấng nhiệm mầu

Thiên đường vọng tiếng kinh cầu bình an

Bao nhiêu cuộc sống gian nan

Vòng tay nhân ái chứa chan dịu dàng

Chúa ơi Người đã hứa rằng

Vượt qua xa mạc Thánh Thần chờ trông

Ông cha con đã uổng công

Xa mạc thân kiếp chất chồng mồ côi

Mênh mông sóng cát nổi trôi

Man-na có phải chỉ rơi một lần

Mưa rơi hỏi có lỗi phần

Con thơ đói khát bao năm hận trời

Ôi miền đất hứa nhiều đời

Bỏ đời con đã bị Người bỏ rơi

Ôi miền đất hứa đâu rồi

Để con ở giữa đất trời chơi vơi

Chúa ơi muôn kiếp đợi Người

Một miền đất hứa đâu nơi tận đời

 

 

Đừng Hỏi

1999

 

Ta không biết đằng sau cõi chết

Cõi luân hồi ta sẽ về đâu

Nên đã trải bao nhiêu mộng kiếp

Hoá sinh người tìm kiếm Minh-sư

Để giải đáp chuyện cõi hư vô

 

Nhiều cao nhân ta đã diện kiến

Cõi hư vô người thuyết ngày đêm

Cung trời cao quá ta khó tới

Hình tướng âm ty người vẽ rõ

Niết-bàn tô điểm lời đầu môi

 

Hỏi người chữ nghĩa là hư ảo

Sao cảnh hư không người tưởng thấu

Không dắt ta vào chứng cảnh không

Mà mượn hư không diễn giải đời

Đời sau cõi chết người có hay

 

Bao nhiêu kiếp nữa ta là người

Vượt bao khổ ải hỏi kiếp thân

Cảnh giới âm dương thật có không

Sao cõi lòng ta vẫn u mờ

 

Từ tâm Người điểm hào quang sáng

Chiếu lộ chân dung đuổi u minh

Ân điển từ trên mưa nhẹ xuống

Âm dương hai cõi nay thành một

Thấu lượng từ bi tịnh thân tâm

 

 

Mỏi Cánh

1999

 

 

Như cánh chim lông vừa đủ sức

Tung vai trần thẳng tiến lên mây

Cõi nhân gian nào ai sánh bước

Ta là người hiểu thấu trời xanh

 

Cơn mưa lớn tuôn xuống lòng hồ

Nơi thế tục nhiều cảnh đam mê

Bước chân vào đêm đen u tối

Ngỡ hừng đông mở hội trong lòng

 

Tiếng sét đánh ngang bên rừng núi

Sấm ầm ầm quật ngã rừng cây

Muông thú hoang tán loạn tâm thần

Cánh chim gầy rồi sẽ về đâu

 

Thấy tâm ta hôm nay chợt rỗng

Cánh cuộc đời đâu đủ sức bay

Mượn gió nam quay đầu hồi bắc

Tỉnh mộng đào mình tự cõi đông

 

Mặt trời chiếu thân chim khô ấm

Chuyển cành mai nương gió chiều về

Bến thiềm tây đủ hướng cuộc đời

Chốn tâm mình lộ rõ thiền môn

 

 

Dâng Lên Cha

1999

 

Con là người tội lỗi trong tiền kiếp

Nhờ tình yêu hiến thân cuộc đời con

Đau khổ tan hoang mang dần tàn lụi

Hạnh phúc đến như sóng cồn đại dương

Đẩy u minh đưa ánh sáng thiên thần

Dẫn đời con vào thiên đàng vĩnh phúc

Tình thương Cha đã ban tặng cho con

Như Minh-châu chiếu sáng đường sự sống

Con xin dâng lên cha cuộc đời này

Mang ánh sáng đi vào nơi tăm tối

Biển chông gai dập dình con không sợ

Con xin dâng lên cha mọi tha nhân

Đến với con sự quan phòng của cha

Xin cha thương thánh hoá cuộc đời họ

Để chuỗi ngày lứu bước trên địa cầu

Hạnh phúc thực chan chứa khắp nơi nơi

Xin dâng cha đàn chiên lạc khó về

Hầu tánh thiện sống dậy để thành chiên

Dâng lên cha dâng lên cuộc đời này

 

 

 

 

Nhìn Lá Rụng

1999

 

Xanh tươì gió lạnh lá vàng

Hàng cây trước ngõ hứng cơn mưa phùn

Ngồi bên cung oán tơ chùn

Lăn tăn sóng nước có còn lặng yên

Bầu trời huyền ảo khắp miền

Cõi lòng u tịch màn đêm chuyển vần

Sương rơi đọng cõi bần ngần

Dẫn hồn lạc bước cung đàn thiên thai

Thoảng nghe hơi ấm đâu đây

Trời quang mây tạnh nhạt phai hương đèn

Thiên nhiên cảnh giới trải nền

Lá vàng ngơ ngác lìa thân âm thầm

Trụi trơ một đống xương tàn

Hỏi ai có biết lá rụng về đâu

Tịnh tâm trong suốt canh thâu

Hoa kim cương nở thấu nhiệm mầu từ-bi

 

 

 

Cây Kim Cương

1999

 

Trên trời một áng mây xưa

Mản đêm như đã nhẹ thưa xuống đồi

Một thân động đá toạ ngồi

Quán hạt sương mớ chuyển xuôi cánh hồng

Trời lên giọt nắng điểm thông

Khu rừng trụi lá kim cương Hoá-thành

Sáng tô một cõi điêu tàn

Kiếp mưa gió quẩn liễu thân nợ tình

Hỏi người thân đá lặng thinh

Làm sao thông quán ngộ linh chữ Đời

 

 

 

Xin Hiến Cuộc Đời

1999

 

Cha ơi con đã mỏi chân

Thân hành bao kiếp nợ trần nghiệp thân

Nay xin cung hiến mộ phần

Đưa người lạc bước dự phần cha ban

Cùng Cha vượt mọi gian nan

Mượn đời sóng gió tịnh thần nhiệm-bi

Chuyển thuyền bát nhã nhẹ đi

Vào miền duyên chướng liễu trì chân tâm

Đạo-trời thật rõ cao thâm

Miền không nay đã trổ mầm thiện minh

Con xin dâng hiến thân mình

Làm cầu nối giữa huyễn tình nhân duyên

 

 

 

 

Ý Cha

1999

 

Lạy Cha ngự ở trên cao

Này đây chén đắng chuyển trao về Người

Con xin hiệp nhất trong đời

Hành theo thiên ý Chúa Trời mạc khai

Ý cha ngự ở Ngôi Lời

Hiến thân thập tự cứu người thập phương

Theo Cha chuyển kiếp bế bồng

Ơi người nhân thế bỏ mình theo cha

Hồi về với chốn quê nhà

Đồng tâm dảo bước thiên đàng cha ban

Ý Cha thật đã rõ ràng

Yêu ngưòi phải bỏ thân mình vì yêu

 

 

 

 

Ngọc Sáng Tâm Linh

1999

 

Hoàng cung tráng lệ ngọc ngà quý

Lầu đài thiếu nữ đẹp như tiên

Lang thang tứ thành chứng khổ đế

Từ tâm phát nguyện bỏ phù du

Tầm sư học đạo độ nhân thế

Khai ngộ tác khởi nghiệp tứ thân

Nên thấu lòng đời bao khổ luỵ

Hiến đời vua chuá khoác từ bi

Rải kháp muôn nơi lộ rõ đường

Cho người ở cõi ngục u tối

Thoát thân thẳng tiến về phương tây

 

 

 

 

Phân Chia

1999

 

Người thương thương nhân loại

Nên hạ cung trời xuống

Cứu muôn người lầm than

Người ơi hãy mau đón tiếp người

Rải cành lá xanh tươi

Ta cùng đón mừng người tới

 

Người ơi hãy giết chết người

Người vác trên vai thập tự giá

Khoác trên đầu vòng gai

Xoá hết tội loài người

 

Hãy mau ra đây

Chúng mình chia nhau

Mảnh áo che thân

Người chuộc tội mình

 

Ném chết nó đi

Ném chết nó đi

Mảnh áo này

Ta đã chiếm được

Cuộc đời này

Sẽ đi về đâu

Khi Người

Đã bị phân chia

 

 

 

Cứu Nhân Thế

1999

 

Người đã hy sinh thân là Thượng Đế

Xuống dưới giang trần cứu độ nhân gian

Nhưng nhân gian ơi có biết được Người

Lãnh án tự tội vì người nào đây

 

Nhân thế loài người bạn tình thế đó

Thấy người cứu mình ngoảnh mặt thờ ơ

Tội tình cho người gánh tội cho ta

Xuống dưới giang trần nhân loại bỏ rơi

 

Lạc loài trong đêm đêm dài Người xin

Cha ở trên trời tha cho nhân loại

Không biết những việc chính mình đang làm

Là nghĩa gì đâu là nghĩa gì đâu

 

Ôi kiếp con người

Sinh trong tăm tối

Đôi mắt mù loà

Có nhận ra đdâu

Đấng cứu nhân thế

Đem kết tội người

 

 

 

Thời Gian

1999

 

Sinh ra trong cõi đời này

Luân hồi nghiệp quả mấy ai ngộ hằng

Luật kia sáng tạo ai ban

Sao người nhân thế bất an thần thờ

Phiền lo thế giới chuyển dời

Thời gian khắc dấu chuỗi đời hiện sinh

Duyên nhân đâu có bóng hình

Làm sao vô giới khiến người trầm luân

Đời người dài có bao lâu

Than ôi bao kiếp khổ đau đoạ đày

Ai đem nhân thế đổi thay

Để đời vô nghĩa rủi may trôi dần

Có phải ta đã xoay vần

Vào vòng tham hoá khởi mầm tác sinh

Nay Tâm-ấn truyền hiển linh

Thiện nhân hạnh đức Đạo minh thị hành

Đừng lo không không có thời gian

Vì ta là chủ đời ta muôn đời

 

 

 

Thân Goá Phụ

1999

 

Trời nóng hơi khô lòng khao khát nước

Thầy trò cùng tiến đến một thành xa

Kìa bên cuối đường có người đang đứng

Gần bên bến nước đợi Người hương xa

Đoàn người vừa đến hỏi xin nước uống

Uống nước xong rồi liền phán một câu

Nước uống nơi đây sẽ phải khát hoài

Nước Cha trên trời Nước sống đời đời

Ai uống nước trời hạnh phúc thiên thu

Goá phụ kia ơi đã bảy đời chồng

Nay sống một mình có phải thế không

Lời người phán ra làm sao chối cãi

Thân kiếp tôi là goá phụ lâu năm

Quá khứ bảy lần kết hôn đổ vỡ

Để đến bây giờ goá phụ đơn côi

Hỏi sao ông trời tạo đời trớ trêu

Thế giới bao người chỉ có mình tôi

Đứng ở nơi đây không bến không bờ

Người ơi là ai sao biết đời tôi

Hãy cho tôi hỏi công bằng ở đâu

Mà kiếp thân tôi goá phụ muôn đời

Nếu đã đến rồi biết cả đời tư

Xin ngưòi hãy phán tương lai cuộc đời

Thân kiếp goá phụ này sẽ về đâu

Sao người lặng im không nói một lời

Cuộc đời tôi là goá phụ thiên thu

Nước ở nơi đây biến ảo vô lường

Bốc hơi lên trời lại rơi xuống đất

Có phải đời tôi cứ thế luân hồi

Xin người hãy phán đừng có lặng thinh

Đã đến đây rồi phải Người đó không

 

 

 

 

Tìm Thợ Gặt

1999

 

Vầng trăng thanh mỉm cười sao lấp lánh

Dưới dương trần khải mộng con nhẹ bước

Lớn lên dần trên cảnh giới thần tiên

Thợ gặt đó đích thân người truyền dạy

Con thành người thợ gặt miền xa xôi

Trên cánh đồng luá chín toả ngát thơm

 

Luá đã chín mênh mông thiếu thợ gặt

Một mình con sợ luá rụng trôi xa

Khắp năm châu con tìm thợ miệt mài

Luyện cho tinh gặt lúa Người truyền trao

Thâu hạt vàng đặt vào kho Thánh-đức

 

Người ơi ta tìm người thợ gặt

Tu cho sáng để gặt luá trên đồng

 

 

 

 

Long Hoa Hội

1999

 

Người xưa luận ở trong kinh

Vị lai sẽ có Long-hoa linh đình

Phật tiên thần thánh chúng sanh

Hội cùng chưng hưởng Niết-bàn thái an

Người người đã đợi bao lần

Càng mong chẳng thấy dần dần sinh nghi

Long-hoa dịch ở kinh chi

Đã bao nhiêu kiếp ai đà chứng đâu

Nhân sanh mơ ước nhiệm mầu

Để đời luân khổ thượng hoà trôi qua

Long-hoa hoa hội Pháp-hoa

Thật là đã đến sao ta đứng chờ

Hãy ra cùng với đất trời

Giao du khắp cõi hưởng thời Hoa-kinh

Kinh Hoa-pháp khởi diệu linh

Hội long-hoa đó chính thì Pháp-hoa

 

 

 

 

1999

 

Mẹ ơi khi con bước chân vào đời

Mỗi lần khinh qua vườn sen trắng

Mưa rơi phủ kín đường che lối

Mà dấu dư âm dưới bùn lầy

Mập mờ ký ức bao kiếp xưa

Mong chờ Người đến dẫn con qua bể khổ cuộc đời

 

Mẹ ơi bao kiếp thân làm người

Mới được một lần chứng dấu chân trên vườn địa đàng

Mười phương con đã khẩn cầu thăng hoa

Mỏi chân theo gió gió bay về đâu

Mang trên vai bao lỗi đau buồn sầu

Mải đi đi mãi trong đêm một mình

 

Mẹ ơi con đã thề cùng Người

Miền hư vô đó con từ chẳng theo

Mải cuộc hành trình con chẳng hề than

Mà xin Đấng nhân từ trên cao

Mượn thân kiếp này xoá tan đi nghiệp đời

 

Mê mê chấp không còn

Từ nay nguyện hướng một lòng tin theo

 

 

 

 

Thiền Trên Núi Cấm

1999

 

Hoang sơn lạnh lẽo vách cheo leo

Khí độc chướng ma bao bọc phủ

Mãng xà ẩn náu trong đêm tối

Hùm beo thú dữ hoành khắp nơi

Cấm bia truyền đó bao ngàn kiếp

Huyền hoại Thiên-sơn thật hãi hùng

Một già một trẻ thong dong bước

Bậc đá rong rêu dẫn chuyển dần

Chút vút trên cao bao hình bóng

Chập chờn thanh thoát toả màu lam

Phưong tây cưỡi gió đôi hạc trắng

Nhẹ tung đôi cánh toát tục trần

Nhục thân vẫn đó Phật quang toả

Thú dữ bình yên phủ sát bên

Chướng ma khí độc hoá hương trầm

Nguyện hướng chúng sanh hưởng đời Cấm

Luật giới hư vô chẳng ý trời

Nên Cấm nhân sanh dạo cảnh thiên

 

 

 

 

 

Thoát Cơn Mê Trầm

1999

 

Ôi hôm nay sao trời trở lạnh

Từng bước từng bước lòng cô quạnh

Nhìn trời trời nhỏ lệ không sao

Nhìn cây cây vẫy thân trơ trụi

Nhìn hồ hồ nước sóng lao nhao

Hỏi chim có biết sao cảnh buồn

Chim thầm vỗ cánh lặng bay xa

Hỏi hoa có biết sao trời lạnh

Hoa cười rụng uá gió đu đưa

Hỏi người lặng lẽ sao đơn quạnh

Nhìn quanh chỉ thấ bóng hình ta

Thế giới ơi mọi loài đâu hết

Để mình ta trống vắng cô đơn

Giọt sương khô trên cành hoa uá

Cứ nhởn nhơ đứng đó trêu người

Thế giới ơi mọi loài có biết

Mong manh sương khởi nhốt đời ta

Cheo leo lơ lửng trên tàn héo

Thân run gió lạnh nhẹ vờn quanh

Ta muốn thoát ra khỏi sương khói

Mỏng manh vùng vẫy mãi không ra

Đời sống mênh mông mộng buồn tẻ

Mê trầm lối thoát ở đâu đây

Ai đó đã đưa giọt nắng tới

Nh2 nhẹ chan toả ánh hừng đông

Xuyên qua cảnh giới đời sương huyễn

Ướt ướt bờ mi giọt lệ mừng

Thoát cơn mê trầm trong ảo tưởng

 

 

 

Thấy Mẹ

1999

 

 

Cuộc đời trong cõi nhân sanh

Thiện duyên kết hợp nên thân nghiệp trần

Người sinh nơi chỗ quan thần

Mẹ luôn ôm ấp thâu canh vỗ về

Người sinh cảnh sống nhiêu khê

Mẹ thâm khoé mắt mớm mê nợ nần

Người sinh có mẹ nuôi thân

Cho ăn cho học mộng vàng lên thơ

Người sinh lúc tuổi còn thơ

Mẹ êm đâu thở ò ơ lìa đời

Mẹ nhân duyên từ cõi trời

Thổi cơn Pháp-độ gọi mời con ơi

Dấn thân vào chốn khổ thời

Giúp con của mẹ thấm lời từ bi

Mẹ muôn muôn kiếp diệu vi

Dạy cho con viết hiển từ tự thiên

Mẹ ơi con thấy mẹ hiền

Vòng tay nhân ái lộ miền quang thiêng

Lòng con hạnh phúc vô biên

Từ khi thấy Mẹ ấn thiền hiển linh

Thấy mẹ từ cõi Tâm-kinh

Con xin hướng nguyện lòng thành dấn thân

Mời mẹ về với nhân gian

Đưa thuyền bát nhã chúng sanh ngạn kề

 

 

 

Hạt Sương Mai

1999

 

 

 

 

 

Ta đã biết ta là ai

vội vã bao kiếp tái sanh vào đời

Chuyển thân làm đốm sương nơi

Rung rinh trên lá huyễn vời buồn vui

Tan tan trên nắng đầu khơi

Chiếu trên ngọn cỏ hoang vu giữa trời

Để cho nhân thế luân hồi

Ngộ thân tứ đại tàn rồi còn đâu

Hãy lo tỉnh thức tịnh mầu

Quán thân ngay lúc niệm vừa khởi sinh

Sẽ thông Luật-quả Phật-kinh

Không còn luyến tiếc kiếm tìm hư không

Ta là ai là hạt sương

Mong được chuyển thế tiễn đường nắng mai

 

 

 

 

Gặp Người

1999

 

Lắng nghe tiếng sưối trong reo

Ngả người trên cỏ mộng mơ thẫn thờ

Nhìn lên trên áng mây mờ

Đen đen u ám đợi chờ đâu đây

Đột nhiên sóng gió vơi đầy

Hoả lôi giáng xuống thân gầy đăng thây

Chợt nghe tiếng nói của Thầy

Tiếng người chuyển hoá nghiệp này huyễn không

Mây đen chợt biến về đông

Khởi minh linh điển nhịp nhàng linh thông

Bao nhiêu hạnh phúc trong lòng

Lệ rơi mi ngấn tâm hồn thái an

Một chùm mây trắng hiện gần

Trên chòm núi ấy mấy vần người xưa

Người xưa ngự áng mây thưa

Đượm trong ánh mắt nhiệm mầu từ ân

Quy nguyên khiển quán chân tâm

Trời khoan dung khiến kiếp thân gặp người

Đời này xin bước theo người

Lừa cơn mưa hoảng giúp đời đầy vơi

 

 

 

Gió Xuân

1999

 

Thoảng nghe tiếng gió đầu xuân tới

Hồn dần lạc bước vào vô ngã

Thẳng bước chân hành đến biển đông

Ngây ngất lòng này ôm ánh sáng

Nhẹ tay buông thả xuống đồi sương

Cỏ cây thấm nắng bừng thức tỉnh

Hoà cùng sóng nước đón xuân sang

Tung tăng với cõi trời vô tận

Đàn bưóm dập dìu tung cánh bay

Hưởng phấn ngây hoa muôn sắc màu

Chập chờn hương thoảng mộng ảo hư

Chìm đắm trong tay nụ chớm hồng

Tưởng ước hoa xuân là thiên giới

Tiến dần vào với cõi thiêu thân

Mà vẫn không hay tử thần chờ

Dẫn hồn triệu kiến đấng diêm vương

Tiếc thương thân kiếp trần ngắn ngủi

Nhỏ lượng pháp hoa nở giữa đời

Nên gió xuân này khác xuân xưa

Tiến vào vô ngã chứng âm dương

Chuyện biến thân tâm vẫn niệm thầm

 

 

 

Chén Sữa Dê

1999

 

Ngày xưa Đức Phật Thích Ca

Đi tầm đạo pháp khổ đà hành thân

Nhịn ăn đã mấy năm trần

Xác hồn đã đến thời gần diêm vương

Chén sữa dê chén tình thương

Hương thơm bát nhã thấu vòng hư vô

Khai quang Phật nhãn thần thông

Chứng nhiều cảnh giới bên bờ xương khô

Ngộ ra chân lý luân hồi

Mang đạo nhập thế độ người muôn nơi

Nhân duyên một chén sữa tươi

Giúp người quy hướng cứu đời trầm luân

 

 

 

Chén Sữa Dê

1999

 

Hỡi cô bé chăn dê bên bờ khổ

Đồng cỏ xanh là chỗ cô phải tới

Duyên kiếp nào lạc chứng thấy thân xương

Hầu cô dâng chén sữa khai ngộ giác

Cô là ai hoá thân làm cô bé

Cô là ai bao đời nào ai biết

Lấy từ bi chuyển kiếp thân lưu đày

Thành Pháp-độ Phương-tây là cứu cánh

Người đã thoát khỏi cơn mê luân hồi

Do tay cô dâng lên chén sự sống

Mới thấu được cô hoá thân làm người

Lấy nhân duyên tạo chứng Quả-bồ-đề

Thế sao đời nói kiếp thân là nữ

Tu bao kiếp mới chuyển hoá nam nhân

Thọ muôn đời mới mong hầu giải thoát

Lại hoằng duyên Thích Ca Phật Tổ Chứng

Sưa dê tươi phật thân biến hoá

 

 

 

 

Hồi Về Quê Hương

1999

 

Quê hương chinh chiến đã nhiều

Khiến người bao kiếp tiêu điều thê lương

Kẻ ra đi lẽ vô thường

Suốt đời mơ ước tim khô đợi chờ

Sóng đời biến ảo huyễn hư

Thuyền kham bến khổ nhấp nhô thân kề

Hỏi người lặng lẽ câu thề

Khi xưa dời bến biết về khi nao

Bờ môi nứt nẻ ước ao

Rủi may ngần lệ khát khao vơi đầy

Cuộc đời sao lắm rủi may

Ra đi đi mãi xương gầy về đâu

Ngồi đây xâu chuỗi hột sầu

Niệm kinh cứu khổ nguyện cầu Tây-phương

Cầu xin những kẻ tha hương

Xương thời linh cốt vãng sanh trực miền

Về nơi đất tổ Tây-thiên

Vườn hoa sen trắng diệu huyền Độ-tông

Hầu cho muôn chúng trùng phùng

An nhiên tự tại thoát đường khổ đau

Ai ơi hãy hỡi mau mau

Xa quê viễn xứ cùng nhau một lòng

Mâu-ni niệm Đấng Thế Tôn

Hồi về cố quốc sống trong an bình

 

 

 

 

Chạm Cung Tơ

1999

 

Tiếng gió đâu đây man mác sầu

Vờn quanh đầu ngõ tưởng người xưa

Người xưa tâm ý hợp nên duyên

Năm tháng sắc phai mối tình đầu

 

Lòng vẫn tương tư một bóng hình

Chợp chờn tâm thức lịm trong tim

Màn đêm chưa sớm lòng thổn thức

Ngỡ đã tận duyên chốn thuyền đình

 

Tìm mãi trong hương tuyết hồng thắm

Thời nguyện cảnh trống vắng canh thâu

Hỏi đâu một quãng đời hồng hoá

Chẳng chóng tàn phai có nhiệm mầu

 

Hỏi mấy năm xưa vờn hư ảo

Phận duyên ai đợi mãi ngàn thu

Nếu đã như không thời tao ngộ

Sao trời lỡ để tác nguyện cầu

 

Cung tơ ai giáng hoa hàm tiếu

Chắc hẳn đây ta gặp được Người

 

 

 

Gieo Giống

1999

 

Thênh thang hạnh phúc trải dài

Trên bờ bề khổ thân này cuộn trôi

Một người rồi lại một người

Định yên giữa chốn cuộc đời đau thương

Dựng thân Bá-nhã thượng nguồn

Căng buồm Vô-lượng Tri-tôn nhẹ dời

Thong dong trên cõi nửa vời

Từ-bi ngắm cảnh bể khơi chuyển mình

Pháp-lượng cập bến u minh

Giang tay Tổ mượn huyễn tình độ nhân

Điểm cho muôn chúng khổ trần

Tìm nguồn nước ấm Vãnh-sanh nương bờ

Người ơi nghiệp chướng u mờ

Đón Người sẽ khỏi luân hồi đồi sân

Nhất tâm nhiếp cảnh Phật-nhân

Để Ngưòi gieo giống hằng ân Đạo Trời

Biến muôn nghiệp quả mấy thời

Đổ mưa Bồ-tát rửa đời nhiễu nhương

Cho hoa Địa-tạng toả hương

Cứu người thoát khỏi lầm đường si mê

 

 

 

 

Trời Thu

2-22-2000

 

Trời thu nắng toả bến từ bi

Lá rụng du dương tiếng kệ chiều

Mặt nước rung rinh hồn lữ khách

Rêu xanh phảng phất dáng phù du

Lòng hồ lắng đọng thiên niên kiếp

Chuyển hoá luân hồi nhất niệm tu

Lập đức quy thân theo Thầy Tổ

Thu trời hiệp nhất khai thiền tự

 

 

 

 

Dệt Mộng

2-22-2000

 

Đêm khuya gió nhẹ thổi ngoài sân

thả bước rong chơi cõi nghiệp trần

Lấp lánh sao sa thầm mộng ước

Tiền tài sắc vọng nguyện trời ban

Tâm mê nặng gót trời đen tối

Lạc bước bồng lai thoáng hiện gần

Tiếng mõ thiền môn chiêu bản ngã

Hồi đầu tỉnh giấc ngộ Kim-thân

 

 

 

Tâm Phật Độ Đời

2-23-2000

 

Thâm sơn tuyệt cộc chốn nguy nan

Phật cõi linh thiêng vốn định hằng

Bỏ vợ lìa con tầm đạo pháp

Mong ngày hội kiến đấng khai ân

Xuân sang đã mấy lần hoa rụng

Nhịp khúc vô thường vẫn quẩn quanh

Ngả bóng mưa rơi lòng nhốn nhác

Mây trời đổi hướng hững hờ tan

 

Mây tan nắng sớm chiếu vào đời

Hạt giống nhân duyên chuyển đến Người

Cảm ứng bao năm cầu ngộ giác

Từ tâm truyền ấn khải Đạo Trời

Hương trầm thoảng nhẹ hạnh nhân đức

Khắp mọi Chư Thiên hiện đón mời

Phục bái A-Di hồi ý hướng

Theo chân Đại-Phật độ muôn nơi

 

Chùa to có phải Phật-Đà đâu

Phật ở trong tâm kẻ chuyên tu

Núi lớn rừng sâu là sắc tướng

Phật linh hiển hiện lúc kinh cầu

Lòng đời chính thực là nơi kiếm

Hãy gắng hành thân tỏ nhiệm mầu

Đúng lúc căn duyên thời độ thế

Gian trần Thái-Hiệp đón mừng nhau

 

 

 

Ngọc Minh

2-28-2000

 

Con trai ngự ở biển sâu

Tham thiền nhập định nhiếp thân bụi đời

Bao nhiêu cuộc thế chuyển dời

Lòng luôn đón nhận như lôi mẹ hiền

Tâm linh chẳng chút buồn phiền

Hân hoan sống giữa thiên nhiên đất trời

Phong ba bão tố ngoài khơi

Tự thân biến hoá dâng người Ngọc-Trai

 

Ta đây cũng đã bao ngày

Thầy truyền tâm ấn Phật xoay thế quyền

Giúp cho khai mở Đạo-huyền

Huệ minh kiến tánh độ miền mê tâm

Điển linh điệu ứng cao thâm

Muôn đời ân phúc từ lâm giáng trần

Kiếp này duyên đã dự phần

Nguyện xin dẫn Đấng Minh-quân giúp đời

 

 

 

Hừng Dương

2-28-2000

 

Hoàng hôn ngả bóng chân đồi

Màu lam sáng toả mặt hồ long lanh

Vọng vang tiếng mõ cầu an

Màn đêm u tối dần lan khắp vùng

Ngồi đây ngắm cảnh chim rừng

Chen nhau nhốn nháo trên từng nhắn cây

Con to con nhỏ loay hoay

Luôn luôn khấn nguyện nắng mai sớm về

Ngờ đâu có kẻ gần kề

Giương cung nhắm bắn lúc mê ngủ vùi

Xốn xang tung cánh bù u

Cả bầy đâu biết ngục tù nơi đây

Làm sao thiền đó đêm ngày

Vững tâm luyện phép với đầy tang thương

Chắp tay thủ ấn huyền không

Hạ sơn trong ánh hừng dương với Người

Hành thân mang pháp Đạo Ngời

Vượt bao gian khổ không lời than van

Để cho muôn cõi gần xa

Hiệp chung vui hưởng hồng ân thái bình

 

 

 

 

Tằm Xuân

2-29-2000

 

Sinh ra đã gọi là tằm

Nằm trong cái kén bao năm tối mù

Ngày đêm tịnh khí luyện tu

Chuyển thân hoá phép nhả tơ trắng hồng

Đến khi đủ phép thần thông

Phá tan ngục tối bướm vàng hiển linh

Bay lên tận cõi trời xanh

Hưởng muôn kỳ thú thái bình dân gian

 

Người tu giải thoát hồi luân

Phải qua thử thách mới thuần Tánh-không

Lấy lòng vô lượng khoan dung

Sẵn sàng minh chứng Đạo đồng diệu cao

Hầu cho những kẻ khổ đau

Được khai ân điển quán thâu lượng từ

Nhận ra sứ mệnh hoàn cầu

Hoà đồng tôn giáo kết trao ân tình

 

 

 

Cỏ Dại Sương

3-2-2000

 

Sương yêu lá cỏ dại khờ

Hào hoa mấy kiếp thẫn thờ đam mê

Chia tay hẹn ước câu thề

Phong lưu trong chốn nhiêu kê lệ sầu

 

Cỏ khô phơi nắng đầu hè

Lung lay trước gió thân khoe xác gầy

Thề xưa còn khắc nơi đây

Đêm vừa chợt đến thân mai ngóng chờ

 

Dân gian là chốn tuyệt vời

Muôn loài thảo mộng sắc hời đêm trăng

Ngà xay chấp choáng trong lòng

Bàn chân nhân thế biết đường nào đi

 

Trải qua đã mấy thu rồi

Âm dương cách biệt lệ rơi thấu trần

Ngầm xin có Đấng từ nhân

Đưa tay chỉ hướng khỏi lần mò đi

 

Duyên nay đã đúng thì thời

Vệ đường muôn sắc hương hoa thì thầm

Cung mây lộ cõi từ tâm

Từ nay nhập định thiền am giữa đời

 

 

 

Hoa Quỳnh

3-3-2000

 

Anh hùng mấy thuở gần nhau

Mỹ nhân bao kiếp thượng trào ngắm hoa

Quỳnh hoa nở lúc canh khuya

Hương thơm phảng phất ngất ngây dương trần

 

Ngất ngây một cõi lòng mê

Nhâm nhi trà ướp hoa me khôi hài

Cùng nhau chờ phút nguyệt khai

Để mà huởng thứ mưa mây ngọc ngà

 

Ngọc ngà thân sắc hằng nga

Vừa chơm chớm nở nhuỵ đưa ái tình

Bao nhiêu cái ngã chuyển mình

Đưa người vào chốn điêu linh khó lường

 

Người vào chốn ấy có hay

Hương phai sắc ngả còn ai nhớ người

Hoa quỳnh nở có một thời

Cốt cho bá tánh hướng hồi thiện quy

 

Ai ơi hãy thức tỉnh đi

Phấn hồng mỹ nữ tiếc chi anh hùng

Mượn thân là kiếp quỳnh hương

Mong đời ngộ đắc sắc-không huyễn tình

 

 

 

Cậu Ông Trời

3-3-2000

 

Cóc con là cậu ông trời

Bởi khi răng nghiến mưa rơi ngập đường

Đừng ai làm cóc nổi khùng

Kẻo mà tai hoạ thảm thương đến nhà

 

Ông trời thương kiếp ẩn hang

Nên khi keu khẩn thả thang rước mời

Mà nào có thấu hiểu Trời

Lên trên cõi khác tức thời huênh hoang

 

Ở đời nhiều lúc tức cười

Thấy mây phủ khắp giở trò hô phong

Làm mưa làm gió bốn phương

Ngỡ mình sai khiến Thiên-hoàng phải theo

 

Nhìn lên tận cõi trời cao

Hằng bao nhiêu số thiên hà chuyển xoay

Ngắm nhìn cảnh núi rừng sâu

Bao la hùng vĩ có đâu sức người

 

Tạo vật biến chuyển triền miên

Đều là đã sẵn do duyên khởi mầm

Quán thân nhiếp cảnh làm thềm

Bước vào nơi chốn cao thâm tịnh đường

 

Bỏ đi cái tánh ngông cuồng

Tạo thêm đức hạnh hoà cùng Chư-thiên

Đời người ngắn ngủi chớ quên

Nguyện xin chúng tánh hưởng duyên Phật-từ

 

 

 

Giọt Nước

3-7-2000

 

Mây đen phủ kín hoàn cầu

Thiên long hoán vũ phép mầu tạo mưa

Dân gian ở cõi ta bà

Hân hoan mừng rỡ đón chào nước trong

 

Trời quang mây tạnh gió ngừng

Thả hồn dạo bước trên đồng cỏ xanh

Xa xa lá nhỏ rung rinh

Dưới vầng trăng sáng linh linh lộ mình

 

Sau mưa giọt nước mồ côi

Cố dùng tàn sức bám chồi lá non

Hỏi ra biết nước đau buồn

Sợ rơi xuống đất thân còn nữa đâu

 

Nếu nằm trên lá cỏ may

Một cơn gió nhẹ lung lay cõi lòng

Đến khi ánh nắng ửng hồng

Bốc hơi lên tận cửu trùng ai hay

 

Cảm thông quỳ gối nguyện cầu

Cho thân nước nhỏ đầu thai làm người

Hiển nhiên luận biết đúng sai

Thấm vào lòng đất hay bay lên ngàn

Lên ngàn siêu thoát bụi trần

Còn rơi xuống đất độ thân cỏ đồng

Độ nhân sanh tự cõi lòng

Từ bi vô lượng thoát vòng nghiệp ma

 

 

 

Đời Kiến

3-8-2000

 

Hạt nắng hôm nay sao hững hờ

Ngả nghiêng lơ lửng với nàng mơ

Gió chiều chớm nhẹ đôi gò má

Một cánh hoa rơi gợn sóng lờ

Ở dưới chân mây nhà họ kiến

Nhịp nhàng chuyển khúc nhạc đơn sơ

Cung đàn vang vọng linh thiêng quá

Niệm khúc Liên-hoa hoà thiện cơ

 

 

 

Người

3-9-2000

 

Người đưa tay hứng nắng mặt trời

Nhẹ rải trên hồn kẻ lẻ loi

Thiêu cháy băng hà muôn vạn kiếp

Khải đường giải thoát khắp nơi nơi

Chúng sanh mê muội nay bừng tỉnh

Giấc mộng cuồng si đã rã rời

Tăm tối tràn đầy nguồn ánh sáng

Tuệ quang khai mở Phật đón mời

 

 

 

Đời Sa Mạc

3-9-2000

 

Hoàng hôn tím cả chân trời vắng

Cập bến thiền đường tâm tĩnh lặng

Nhịp mõ đêm nay thật diệu linh

Hồ sen sóng gió mờ xa hẳn

Từ bi Phật độ điển khai căn

Nghiệp chướng tan dần khai ngộ tánh

Hướng nguyện tu hành suốt vạn niên

Cho đời sa mạc nở sen trắng

 

 

 

 

Tu Định Huệ

3-10-2000

 

Mấy tháng đông này trời lạnh lẽo

Mây trôi trăng ốm êm đềm khẽ

Hỏi ai đứng đó đợi trông thuyền

Sao quá âm thầm trong lặng lẽ

Hoa tuyết bao năm phủ kín đời

Minh sư vẫn tịnh truyền kinh kệ

Tạo duyên kết hợp chốn ta bà

Hầu cõi nhân sanh tu định huệ

 

 

 

 

Trọn Câu Thề

3-10-2000

 

Hạt châu nhỏ xuống gốc bồ đề

Cảm ứng linh thiêng phá lòng mê

Làn gió liên hương vừa thoang thoảng

Trồi hoa rạo rực đón xuân về

Thiền đường Người vẫn lặng yên đó

Để suốt đời con được trở che

Cất tiếng xin dâng lên Trời Phật

Kiếp này con giữ trọn câu thề

 

 

 

Suối Thế Nhân

3-10-2000

 

Xa quê con biết ở quê nhà

Tối sớm cha vẫn thiền trước sân

Đại-tướng chen nhau hoa đua nở

Đắm nhìn quang hưởng chốn trần gian

Song thưa chim hót hoà sương gió

Một khúc nhạc trời khẽ nhẹ ngân

Đã mấy kiếp qua không mệt mỏi

Người là con suối của thế nhân

 

 

 

Lướt Trên Sông

3-10-2000

 

Làng tôi xóm nhỏ chớm ven đường

Cỏ dại chen gai lá phủ sương

Mỗi độ xuân về người tứ xứ

Dập dìu trước lúc trống canh sang

Canh thâu tĩnh mịch ngồi tham kiến

Cùng với Sư Ông đón rạng đông

Chứng thấy bên kia càn khôn hoá

Mỉm cười tịnh lướt nhẹ trên sông

 

 

 

 

Liên Xuân

3-10-2000

 

Ở đây cảnh giới rõ bốn mùa

Trời với mây vờn gió lưa thưa

Nắng ngất ngây hôn chân bạch cúc

Nụ tầm xuân quyến luyến bên nhau

Đôi chim én hợp vui duyên thắm

Tiếng lứu lo chuyển nhịp kiếp xưa

Trời đất linh liên hoàn biến hoá

Nơi trần gian chứng cõi nhiệm mầu

 

 

 

Ai

3-11-200

 

Lời ai như suối ngọc cung tiên

Nhẹ dẫn hồn oan nhập cửa thiền

Giải nghiệp truyền kinh liên hoa khải

Toả hương khai ngộ khắp mọi miền

 

Mắt ai như thất bảo lung linh

Soi bước chúng sanh chứng thiện minh

Định ngã hư không từ vị kỷ

Chỉ đường điểm ấn thoát tử sinh

 

Nụ cười ai tựa tiếng chuông chùa

Dịu ngọc quá từng giọt minh châu

Gội sạch đi bao đời tội lỗi

Dẫn đư về mãi ấm nhà xưa

 

Bàn tay ai tựa cửa thiền tông

Toả nắng ấm man mác tình thương

Mời thế nhân đi vào cuộc sống

Lấy từ bi mở điển khai cung

 

Đời ai trụ ẩn chốn rừng sâu

Để hiến thân tâm tạo nhịp cầu

Nối giữa hai bên Đời với Đạo

Sinh linh mọi nẻo kiến nhiệm mầu

 

Ai là Ai hoá độ nhân gian

Chốn tịnh hằng Người chẳng toạ thân

Đã vạn kiếp hành không mệt mỏi

Cho bao người hạnh phúc miên man

 

 

 

 

Nguyện Cầu

3-11-2000

 

Sáng nay gió lạnh tóc đu đưa

Ngoài cửa hạt mưa khéo giả sầu

Bỡ ngỡ cỏ chen nhau đùa giỡn

Hòn non ấp ủ nắng dãi dầu

Nền trời u tối trông buồn bã

Lác đác chồi xanh đà lưa thưa

Chợt tiếng sấm vang nghe chát chúa

Thuơng đời Người thủ ấn nguyện cầu

 

 

 

 

Thoát

3-11-2000

 

Thơ ngây thức giấc bởi nàng xuân

Thả ngát hương thơm bụi phấn trần

Lặng ngắm bên kia đồi cỏ mướt

Mộng thêu áo gấm gửi chung thân

Hừng đông tỉnh thức vội vàng quá

Vui chẳng bao lâu đã vội tàn

Tứ khổ cứ vần xoay luôn mãi

Chắp tay thiền định thoát hồi luân

 

 

 

 

Không Nguôi

3-11-2000

 

Bên đường khúc khích tiếng ai cười

Ngộ quá một mình đứng đó thôi

Trên dưới quanh đây người chẳng có

Sao nghe không thiếu lấy một lời

Lắng tâm thành khẩn xin Người chứng

Cả cuộc đời con vâng ý trời

Dạo khắp năm châu ai từ chối

Một lòng quyết chí luyện không nguôi

 

 

 

 

Luyện Mật

3-11-2000

 

Anh đào ghẹo gió nhảy tưng tưng

Mặt phấn đong đưa rõ lạ lùng

Cả đám ong vừn môi cấn nhuỵ

Say mê chấp choáng cõi phù dung

Chuông ngân thức tỉnh đàn ong đói

Hương quện lời kinh suốt chẳng ngừng

Điểm hoá Diệu-hoa ôi ngào ngạt

Ong thời luyện mật chốn Khiêm-cung

 

 

 

 

Chớ Ngỡ Ngàng

3-11-2000

 

Ò ơ gà gáy báo canh sang

Người cứ ngủ đi chớ vội vàng

Chìm đắm trong mơ hồ thú tính

Bao ngày cứ hống hách huênh hoang

Mặt trời lờ lững chiều hờ hững

Ngày tháng trôi qua quá rõ ràng

Hãy dậy mau đi người quá giấc

Canh năm tỉnh thức chớ ngỡ ngàng

 

 

 

Xuân Ân

3-11-2000

 

Vệ đường hoa dại nở tươi

Kìa con bươm bướm vu vơ chập chờn

Nai mơ bỡ ngỡ lững lờ

Đôi chân chạm cỏ lon ton nhảy mừng

Xuân về mới có nửa chừng

Xôn xao chim én tưng bừng lượn quanh

Mai vàng cười với hoàng oanh

Làm nàng thu cúc rung rinh mỏi mòn

Ngày vui nên hoá trẻ con

Tung tăng bay nhảy nỉ non với Người

Vì thuơng khẽ điểm một lời

Vườn hoa sen trắng sáng ngời phước ân

 

 

 

Xuân Thiện

3-11-2000

 

Đầu thôn nắng ấm xuân vừa đến

Hoa thời hé nở khoe vương miện

Gió đông tàn tạ nuối ngày cùng

Cố bám vờn quanh như lưu luyến

Xuân ngự trên cao thấy trái ngang

Lòng thương thảo mộc hồn xao xuyến

Tấu xin Thượng Đế truất đông về

Điểm dưới dân gian đầy Phước thiện

 

 

 

Xuân Diệu Vời

3-13-2000

 

Xuân đây đâu có cánh mai vàng

Tô điểm phòng thưa đỡ ngỡ ngàng

Thời mấy năm xưa còn đâu nữa

Cõi lòng cứ mãi bỏ đi hoang

Thế gian có phải mai không có

Chim én chẳng còn muốn hát vang

Đâu ở trên đời người có biết

Xin khai giải thoát cõi mơ màng

 

Từ ở thiên đình bừng gió mát

Thả hương giác ngộ thơm ngào ngạt

Định tâm pháp chấp cảnh vãng lai

Xuân vốn vô thường chi khao khát

Vô sắc vô hương mới diệu vời

 

 

 

Quên Xuân

3-14-2000

 

Mặt hồ lặng gió nền trong xanh

Không khí hồn nhiên thế vận hành

Tọa dưới thềm hoa khe khẽ ngắm

Thiên nga đôi ngả lệ long lanh

Chập chờn bóng dáng rừng cây trụi

Thấp thoáng mái đình mờ xa xa

Xuân đến hay chưa đâu tưởng thức

Tâm cười gió mới chạm trăng thanh

 

 

 

Xuân Giải Thoát

3-14-2000

 

Mấy đời chuyển kiếp cùng với xuân

Gởi đến nhân gian chốn bụi trần

Làm ấm cõi lòng người đau khổ

Đưa đường dẫn lối thoát gian truân

Xuân ta đang đến đây từ ái

Tỉnh giấc chiêm boa định sáng thần

Giúp hạt thiên duyên khai khai mở

Lộ đường giải thoát khắp muôn dân

 

 

 

 

Giếng Tâm

3-14-2000

 

Khai tâm tịnh thuỷ chốn Phật Thầy

Chuyển xuống trên người lòng thẳng ngay

Rửa hết đau thương cùng nguy khốn

Cuốn trôi giông bão cuộc đời này

Phật tâm là Giếng-từ viên mãn

Chứa đựng linh đơn tuyệt diệu thay

Bệnh có nguy nan rồi sẽ hết

Muôn người vui khoẻ tiến về Tây

 

 

 

 

Xuân Lạc

3-16-2000

 

Rừng xanh trải thảm vờn quanh suối

Mộng ước cùng xuân đi khắp cõi

Thụ trấn bao năm giữa cuộc đời

Chỉ mong khai dẫn người về cội

Nước hiền mẫu thấm mệnh điêu linh

Giúp thế gian thoát vòng tội lỗi

Sừng sững một mình chốn Thiên Sơn

Đợi người lạc bước cùng chung lối

 

 

 

 

Mẹ Thiên Thư

3-16-2000

 

Sáng sáng đong đưa gợn mái tranh

Mẹ đà múa nhẹ dưới trăng thanh

Hai tay ôm ấp vòng hiền mẫu

Mắt ngọc dịu êm khẽ vận hành

Ngoài ải xa xăm con gắng nhớ

Đừng mơ chiếm đoạt cõi lợi danh

Thiên thư nhận lãnh hành muôn kiếp

Phổ khắp ta bà cứu chúng sanh

 

 

 

Xuân Hẹn Ngộ

3-17-2000

 

Xuân về tuyết phủ khắp làng tôi

Lòng bỗng bâng khuâng nhớ tới Người

Thuở trước sân chùa cùng sánh bước

Câu kinh tiếng kệ niệm không nguôi

Làng xưa vẫn đó trong tiềm thức

Tuy có cách xa vẫn tuyệ vời

Thức trắng canh thâu vui cách biệt

Hẹn ngày tái ngộ hợp lên ngôi

 

 

 

 

Hội Xuân

3-17-2000

 

Đầu ngõ nàng xuân hoảng hốt về

Sinh linh vạn vật đã say mê

Thôn xa ấm ấm làn hương toả

Dòng suối thơ ngây phủ bóng tre

Xa cách ngàn trùng mà vẫn nhớ

Trước sau như một vững câu thề

Người ơi chớ oán hận người nhé

Hẹn đó mong ngày hội nơi quê

 

 

 

Xuân Thiên Mai

3-17-2000

 

Thầy trao gửi gấm hạt Thiên-mai

Dặn hãy ra đi suốt kiếp này

Tìm kiếm nhân duyên gieo thần thức

Mai-thiên sẽ độ khắp trần ai

Ngự thềm nhân đức bao năm tháng

Chờ đã muôn năm nguyện thị khai

Nay đúng cơ trời đang nở rộ

Mừng vui hạnh phúc chuyển Thiên-mai

 

 

 

Khắp Mọi Miền

3-17-2000

 

Lòng quá hân hoan với bạn hiền

Xa nhau mấy kiếp chuyện hàn huyên

Hành trang khẽ mở còn in dấu

Rõ kỷ niệm xưa chốn cửa thiền

Thề ước chưa thành mong chuyển tiếp

Buớc vào thế giới tạo nhân duyên

Giúp đời đau khổ hồi về bến

Mừng đón muôn người khắp mọi miền

 

 

 

Xuân No Ấm

3-17-2000

 

Đầu xuân chúc tết nơi thôn xóm

Nguyện ước dân làng vui tối sớm

Bánh tét bánh chưng bánh tổ thơm

Cùng nhau chia sẻ tình sâu đậm

Xuân đầu chúc Nước đổi thay nhanh

Cùng khắp nơi nơi mai nở thắm

Cánh én lượn bay đệm nhạc mừng

Cung đàn hiệp nhất đời no ấm

 

 

 

Tâm Mai Thụ Nắng

3-17-2000

 

Tuyết mai nở thắm một vùng trời

Nhụy khẽ âm thầm gắng gượng tươi

Xa xứ muôn ngàn trùng ngăn cách

Tạm vui với những giọt sầu trôi

Tâm mai thụ nắng trồi xinh xắn

Cười chứng khí thần chuyển diệu vời

Vươn cánh cao qua vầng thế tục

Dáng vàng siêu việt khắp nơi nơi

 

 

 

 

Cầu Tâm Không

3-17-2000

 

Bụm mây ngũ sắc phủ trên đầu

Lộ sáng căn cơ dạng năm châu

Người đã đi tìm trong vạn kiếp

Ngộ may mới chứng hiểu Ni-Mâu

Người hay chấp ở kinh cao thấp

Thật khó khai thông phép nhiệm mầu

Người rõ tâm không lòng trong trắng

Niết bàn rộng mở tiếng linh-cầu

 

 

 

Nhiệm Mầu Thiên Kinh

4-28-2000

 

Ngồi đây ngắm cảnh trời sao

Hỏi lòng có biết trên cao có gì

Ngồi trên bao lớp cung mây

Đất còn chưa thấu thấu hay cõi trời

Thôi thì hít nhẹ một hơi

Để đưa chân khí đến nơi tận cùng

Tưới vào tuệ-trí linh thông

Hương thời bát-tịnh hư không lộ dần

Người mê tỉnh thức một lần

Lắng nghe chúng giới xa gần kêu than

Thế đời nặng gánh lợi-gian

Công bằng đâu nữa tham-sân đứng đầu

Gần mà chẳng thấy mặt nhau

Trời cao mây phủ hảo sao tỏ mầu

Đốn cây kiến tạo nhịp cầu

Mong người qua đó nhiệm mầu thiên kinh

 

 

 

Trong Vòng Tay Cha

4-28-2000

 

Về bên đất mẹ thăm cha

Ngồi nghe từ phụ thiết tha truyện trò

Thâu đêm Người khẽ nhỏ to

Bao nhiêu kỷ niệm mộng mơ thiếu thời

Lòng vui miệng cứ mỉm cười

Hai hàng châu ngọc điểm môi ướt mềm

Gió lay cửa gỗ bên thềm

Nhẹ rung hơi thở ấm êm cõi lòng

Bao nhiêu điệp khúc hào hùng

Ru con ngủ thiếp trong vòng tay cha

Mộng quê nhịp khúc vang xa

Hương thơm Nam-Việt đậm đà nghĩa ân

Nắng lên chiếu sáng dương trần

Chắp tay quỳ nguyện Trời ban Thái-hoà

Cha con chung sống một nhà

Để con trọn hiếu thờ Đạo linh thiêng

 

 

 

 

Buồn Chóng Qua

5-2-2000

 

Nắng chiều rời rạc rụng về đâu

Dãy núi xa xa bóng tháp chùa

Đêm tối bao vây dần khắp cõi

Một mình tĩnh lặng suốt canh thâu

Ở bên kia núi trời đang xuống

Hay trái đất này cứ chuyển xoay

Đã rõ sao ta còn cố chấp

Hừng dương buồn bã vội chóng qua

 

 

 

Hư Vô Tạo Nên

5-2-2000

 

Dang hai tay tóm cả thiên hà

Trả lại Ai quyền phép bao la

Vũ trụ này thành miền trống rỗng

Và Ai đó trước chính ta Ta

Biết bao kiếp vẫn muôn người hỏi

Có kẻ nào thấu hiểu được đâu

Ôi đúng thực linh thiêng huyền bí

Từ hư vô tác tạo nên ta

 

 

 

 

Đến Thời

5-2-2000

 

Đã đến thời huyền cơ nhập thế

hỡi nhân sanh hãy siêng kinh kệ

Luyện tâm tánh định huệ tu thân

Đón Đạo-Trời khai minh kẻo trễ

Đừng đứng đó say điều huyễn không

Chết đi rồi qỷ vương xâu xé

Chỉ cần ta tiếp điển Phật-Thầy

Tứ khổ đế sen vàng nở khẽ

 

 

 

Chuỗi diệu Hương

5-4-2000

 

Ngồi đây quán nhỏ sát bên đường

Tịnh quán ngoài sân Kẻ đợi mong

Hành khách ngang qua cho bạc lẻ

Tật nguyền cúi nguyện chút tình thương

Nắng trựa ửng đỏ đôi gò má

Mới cỡ tứ tuần đã điểm sương

Bão tố cuốn trôi bao đau khổ

Hiện rõ đâu đây chuỗi Diệu-hương

 

 

 

Mách Bảo Cõi Phật

5-4-2000

 

Mới đấy hôm qua nay đà khuất

bạc vàng bỏ hết vâng thiên luật

Nhẹ như cánh hạc gợn gió bay

Thẳng tiến hân hoan vào sự thật

Người ở ngu ngơ ngấn lệ buồn

Tiếc thương bạn hữu thầm khao khát

Người đi đến đó nhớ quay về

Mách bảo đường đi hồi cõi Phật

 

 

 

Diệu Phi Thường

5-4-2000

 

Cà phê giọt đắng nhỏ thong dong

Khói bốc ngất ngây toả khắp phòng

Thức tỉnh người còn đang mê ngủ

Bắt đầu ngày mới với hừng đông

Biển Ân khai mở cho sanh chúng

Chạy khắp châu thân kinh mạch thông

Hạt giống tâm linh tràn sự sống

Kiếp này biến hoá diệu phi thường

 

 

 

Dâng Kẻ Lầm Đường

5-4-2000

 

Người cùng ta hạnh ngộ chung xuồng

Duyên kiếp bao đời cùng bốn phương

Rải hạt từ vào miền hoang vắng

Gom đau khổ chuyển vào hư không

Ta cùng người vượt muôn gian khó

Vai đối vai lòng hợp với lòng

Lấy Đạo-trời tạo nguồn vĩnh phúc

Dâng lên cho những kẻ lầm đường

 

 

 

Hương Đời Ngắn Ngủi

5-4-2000

 

Ta nhốt mặt trời vào hang núi

Để hoàn cầu biến thành tăm tối

Nhân gian sẽ khỏi phải buồn đau

Vũ trụ này êm đềm ngủ mãi

Trời định cho ta ngự xác phàm

Kiếp trần khổ sống trong mê muội

Rồi gieo hạt Bồ-lượng vào tâm

Toả ngát hương dù đời ngắn ngủi

 

 

 

Hương Không Phật Đà

5-5-2000

 

Hỏi người sao đã từ lâu

Chim kia phải ngự như vua trong lồng

Mà đâu có thấy nhảy mừng

Líu lo tiếng hót vui chung với đời

Hỏi đời sao cá thảnh thơi

Bơi trong hồ kiếng nhởn nhơ vẫy vùng

Ngoài kia kẻ ngắm thong dong

Vơi bao thống khổ nhiễu nhương khuất dần

Hỏi sao kẻ sáng người đần

Cuối cùng cũng chỉ mộ phần cỏ hoang

Thương đau phúc hận trùng trùng

Chấp tranh tranh chấp giàu sang thế quyền

Hỏi sao không có thánh hiền

Đưa tay từ ái dìu chiên lạc đường

Khiến cho thú dữ yêu thương

Những loài chúng phải san dùng nuôi thân

Hỏi sao bá tánh xa gần

Không mau chuyển hướng hồi chân thiền đường

Cùng nhau ngắm cảnh Hoa-cương

Tâm linh an hưởng Hương-Không Phật-Đà

 

 

Dẫn Về Hưởng Thiên Ân

5-5-2000

 

Ta dương mắt ngắm nhìn đêm tối

Lấy tịch liêu ru hồn mệt mỏi

Khúc nhạc sầu truyền kiếp ly hương

Vọng vang mãi chẳng lời trăn trối

 

Ta thò tay móc trái tim ra

Bóp chặt nó và âu yếm vội

Giọt máu hồng như thể biến tan

Thế là đã một lần về cội

 

Tiếng của ai từ bóng tối con tim

Lấy yêu thương vỗ về đời cô quạnh

Mời Người đến mạc khải ơn cứu độ

Dẫn con về đất mẹ hưởng Thiên-ân

 

 

 

Mất Linh Hồn

5-5-2000

 

Gặp lại người người trố mắt nhìn

Vẻ kinh hãi nhắn nhủ lời khuyên

Hãy dừng chân kẻo linh hồn mất

Sa hoả ngục nơi chốn cửu huyền

Muôn kiếp qua n ào ai chắc biết

Đằng sau cõi tịch diệt nghỉ yên

Là đường vào thế giới huyền bí

Ai sợ mất linh hồn chớ quên

 

 

 

Duyên Thầy Trò

5-5-2000

 

Luồng gió lớn thổi căng buồm tiến mãi

Vượt đại dương bao sóng gió đang chờ

Người ngồi đó trên đầu thuyền thanh thản

Phía sau người chúng đệ tử hoang mang

 

Mấy muôn kiếp duyên thầy trò định dẵn

Đồng hành qua bao cảnh giới u mê

Tu tinh tấn pháp lực trợ nhân duyên

Vượt khổ ải thấu lượng kinh luân hồi

 

Hiện kiếp này nhân duyên lớn chuyển hoá

Lại cùng nhau thắp sáng ánh nhân từ

Nhắc phàm nhân giũ sạch mọi sân si

Hướng tâm linh vào chánh niệm chuyển thế

 

Sóng đã đến muôn đời là thế đó

Vẫn thiền trên ngọc gió cuồng điên dại

Dang hai tay ôm ấp cánh buồm mềm

Để mấy đời đồ đệ hết hoang mang

 

 

 

Giống Như Con

5-6-2000

 

Trời nắng quá biến đời người thành xa mạc

Con được Thầy truyền phép lạ hoá mưa rơi

Người xa mạc đã lâu năm nào có biết

Nước từ trời uống một lần sống thiên thu

 

Trời lạnh giá bao cuộc đời thành bắc cực

Con đã khiến hừng dương tỏ giữa canh thâu

Người bắc cực sống nhiều đời nay có biết

Chính từ trời đã làm băng hà nhiễu chảy

 

Nóng và lạnh hai thái cực dưới dân gian

Buồn và vui hai cảm giác của con người

Làm sao tránh cái gọi là luật thiên giới

Hãy tung tăng như gió thổi ngoài không trung

 

Nếu con đây có thể làm phép hoá mưa

Và mặt trời cũng phải ngự giữa đêm trường

Con tin chắc hàng muôn người trong dương thế

Theo chân Thầy rồi cũng sẽ giống như con

 

 

 

 

Giấc Ngủ Thiên Thu

5-6-2000

 

Vấp chân vào ngọn cỏ hoang vu

Sao mấy kiếp lòng vẫn khổ đau

Đã tịnh tâm kể từ khi ấy

Mà hồn ta vẫn phủ sương mù

Mặt trời hỡi ở nơi xa thẳm

Hãy xuống đây thiêu cháy ngục tù

Để Mẹ đến dùng tình hiền mẫu

Du con vào giấc ngủ thiên thu

 

 

 

Hương Bồ Tát

5-9-2000

 

Đã mấy đời chuyên tu Pháp Phật

Quyết minh chứng Đạo mầu quy nhất

Bao tôn giáo dù khác niềm tin

Nhưng vẫn chung một nguồn Linh-Mật

Nhiều kiếp qua khai điển hạ trần

Muôn sanh chúng tịnh hồi siêu thoát

Chắp hai tay thủ ấn hành thiền

Cõi tịnh hằng toả hương Bồ-tát

 

 

 

Khai Duyên Phá Mê

5-9-2000

 

Mỗi khi đêm mới buông màn

Thương con Thầy đến trao ban nhiệm-tình

Lòng tràn ánh sáng thần linh

Thấy Thầy ngồi đó lặng thinh ngắm nhìn

Cúi đầu con khẽ cầu xin

Chúng môn đệ tử niềm tin vững bền

Cùng nhau đi khắp mọi miền

Khai duyên thiện chúng tu thiền phá mê

 

 

 

Nối Miền Âm Dương

5-9-2000

 

Từ khi ngộ giác lời Thầy

Biết mìnhlạc bước nên quay trở về

Chuyển hồi quá khứ si mê

Chuyên tâm tu luyện chán chê thú đời

Ngày nay đã chứng luân hồi

Cố tâm tạo phước độ người có duyên

Ai ơi hãy chớ đừng quên

Thầy là cầu nối giữa miền âm dương

 

 

 

Không Cách Biệt Tâm Linh

5-10-2000

 

Từ nơi xa văng vẳng tiếng người gọi

Đúng thì thời lòng thành con cầu nguyện

Thỉnh ơn trên ngự xuống cõi lòng nhân

Đánh thức dậy những ai mãi ngủ mê

 

Người ở xa chưa một lần gặp mặt

Nhưng tâm hồn đã muôn đời biết nhau

Hồn với hồn dù ngàn dặm xa cách

Cõi tâm linh mình đồng nhịp hát ca

 

 

 

Tìm Tạo Hoá

5-10-2000

 

Trời đang sáng bừng nổi giận đổ mưa

Đàn chim non ướt cánh sa xuống đường

Sấm ầm ầm muôn loài đều hoảng hốt

Cả rừng cây ngả rạp thấy thảm thương

 

Bao năm đã trời nổi giận bất thường

Chúng nhân sanh đau khổ mấy vạn niên

Hoá thành đá rong rêu bụi phủ đầy

Người có đến giải thoát hay đã quên

 

Giải thoát ta ra khỏi Trời đen tối

Mắt chói loà bởi ánh nắng trên cao

Ta la lớn sao Trời-đen Trời-sáng

Đâu thấy Trời hoá kiếp làm nhân sanh

 

Nhân sanh là thụ tạo của ai đây

Trời có trước hay muôn loài có trước

Bao kiếp qua ta mòn mỏi kiếp tìm

Nay dấu tích khẽ lộ mỗi đêm trường

 

Khi đêm về ta nhập định hành thiền

Qua bao kiếp tìm lại ngày tháng cũ

Mở hành trang kiên quyết tiến lên đường

Tìm lại Đấng ta cho là Tạo-hoá

 

 

 

Thần Thông Cứu Đời

5-10-2000

 

Toạ thiền thủ ấn huyền không

Thị khai thiên nhãn quán thông nghiệp trần

Cầu kinh độ khắp xa gần

Trầm hương lan toả Phật đàn diệu linh

 

Rừng khuya vọng tiếng chim kêu

Mũi tên sinh tử đớn đau tâm hồn

Cỏ xanh rỉ máu u buồn

Ở trong lòng đất nỉ non nghĩa gì

 

Trải qua mộng kiếp phù du

Khi ngày cuối đến xác vùi đồi hoang

Trong lòng vẫn nỗi cưu mang

Nơi thân tứ đại có không phần hồn

 

Trên trời dưới đất xôn xao

Chúng sanh yếu đuối làm sao thấy đường

Phật nghe cảm ứng tình thương

Hoá thân chuyển thế thần thông cứu đời

 

 

 

Có Chi Kiếm Tìm

5-18-2000

 

Ngắt hoa cỏ dại bên đường

Hỏi hoa có thấy cõi lòng xót xa

Đưa tay hứng ánh sương mai

Hỏi mai sương có đến vui với đời

Cam tâm làm trái ý trời

Hỏi trời sao chẳng nửa vơi đoạ đời

Mấy ngàn năm đợi trông Người

Bóng hình biền biệt chư hồi âm thư

Trong lòng bao thứ thực hư

Băn khoăn chẳng biết liễu trừ được không

Có nhiều câu hỏi chưa thông

Ai ơi có biết giải vòng quẩn quanh

 

Đưa tay viết chữ Tâm-Không

Nhìn vào trong đó sẽ tường hết thôi

Đằng sau cái đáy không tôi

Tôi còn không có có chi kiếm tìm

 

 

 

Khuyết Tật-Thiện Duyên

5-18-2000

 

Chào đời với kiếp tật nguyền

Mừng vui trời đã thác quyền tấm thân

Tung tăng bước ngắn bước gần

Hương thơm khổ đế lộ dần trong tâm

Hạt sen khe khẽ nẩy mầm

Đôi tay cong cứng dần dần chuyển rung

Miệng cười hạnh phúc linh thiêng

Phật trời ngự đến cưu mang thân này

 

Khi xưa thôn xóm thị phi

Chắc là kiếp trước nghiệp thì xấu xa

Nên trời chẳng có dung tha

Đày thân bệnh tật thật là đáng thương

Ngày nay Thầy đã điểm thông

Tiện phương tứ khổ Phật đồng thị ân

Xác thân mượn có một lần

Tuy là Khuyết-tật mà gần Thiện-duyên

 

Ở đời kẻ thấp người cao

Kẻ lành người bệnh có đâu khinh thường

Từng giây từng phút khó lường

Một cơn gió thoảng trùng phùng địa âm

Luật nhân quả thật cao thâm

Chấp vào hình tướng thói phàm trụ sinh

Phật xưa cũng đã truyền kinh

Tâm vô sở trụ vô minh tan dần

 

Hỡi ai từng đã lỡ lời

Hãy mau sám hối tìm người khai căn

Đừng lo đứng đó phân trần

Chuyện trong bá tánh thế gian mà lầm

Nguyện xin Đức Quán Thế Âm

Dải cành dương liễu từ lâm cứu đời

Dẫn người mê chấp một thời

vượt qua bến khổ đến bờ từ bi

 

 

 

Kẻo Ngư Ông Được Mùa

5-18-2000

 

Ngồi trên thảm cỏ bên sông

Nhìn dòng nước chảy xuôi ngang qua cầu

Lững lờ bụi cỏ đơm hoa

Dưới đàn cá chép xôn xao vẫy vùng

Bỗng nghe chúng nói chuyện rằng

Đúng thời là chép hoá rồng thăng ngôi

Nhẹ cười bảo cá thôi thôi

Đừng ham mơ ước hão đời viển vông

Cá tu thành cá hiển nhiên

Làm sao nước biển thành bông cỏ lờ

Nước ơi chảy mãi về đâu

Kẻo ngư ông đó được mùa nuôi thân

 

 

 

Chức Quyền

5-18-2000

 

Người ơi nay đến đây rồi

Sao còn ham muốn nhỏ nhoi chức quyền

Bao đời tìm kiếm hão huyền

Mấy lần thác xuống cửu tuyền có hay

Bây giờ duyên mới thị khai

Siêng năng tinh tấn nay mai tắc thành

Phật nhân nở rộ quanh minh

Quán tâm dẫn độ vãng sanh trực miền

 

 

 

Hồi Phật Môn

5-18-2000

 

Tung người chụp bắt mộng mơ

Hai tay bóp chặt khiến cho tàng hình

Lâu rồi chúng đã hoá tinh

Còn đâu sợ hãi tử sinh luân hồi

Tàng hình cũng chỉ là mơ

Gắng công gắng sức uổng toi thì giờ

Chú tâm chánh niệm một thời

Hoá tinh cũng phải quy hồi Phật môn

 

 

 

Hương Cỏ Tẩm Thi

5-18-2000

 

Đồi xanh cỏ mớ lãng du

Một con sóc nhỏ nhởn nhơ nắng hè

Bên đường thấp thoáng e dè

Thon thon đuôi ửng màu the gọi mời

Sóc con mượn gió lững lờ

Thần thông biến phép chơi vơi bên đường

Mẩn mê thị giác rối đàng

Luân hồi thần tử ngỡ ngàng lên thân

Thức thần lìa xác miên man

Vội qua bên đó thở than nỗi gì

Mượn kinh niệm khứ vô vi

Dùng hương lá cỏ tẩm thi sóc vàng

 

 

 

Hiểu Luật Trời

5-19-2000

 

Học trò thật đúng ngây thơ

Thấy bông hoa dại mải mê ngắm nhìn

Thững thờ sánh bước hoa nghiên

Ướp vào trang giấy trinh nguyên thì thầm

 

Thời gian như vẫn vô tình

Hoa xưa xinh xắn giờ thì héo khô

Hương thơm phảng phất ngu ngơ

Nào ai còn nhớ dáng thơ năm nào

 

Chiều thưa hạt nắng hồng sa

Hây hây gò má thướt tha mỉm cười

Nhớ hoa khơi sách chuyện trò

Thoảng cơn gió lạnh thôi đời xác hoa

 

Hững hờ nuối tiếc bùi ngùi

Dáng mơ đâu nữa lệ chừ lạc thi

Nhớ thương nhẹ ẫm bờ mi

Thôi thì vấn số nữ nhi vương sầu

 

Một thời ngan ngát hương sen

Trên mây mây trắng lão tiên mỉm cười

Chùm râu bát nhã phất phơ

Này cô be bé tại sao lại buồn

Hoa tươi phơi nắng vàng xuân

Gốc liền với đất cội nguồn mát xanh

Thương hoa đừng ép trong tranh

Thăng ngôi ta mớm ân tình sớm hôm

 

Bé nhìn trong mắt tiên ông

Dòng sông từ ái sáng lung dựu dàng

Bây giờ hiểu thấu luật đàng

Từ nay gieo mối duyên vàng với hoa

 

 

 

Bạnh Nhân Duyên

5-19-2000

 

Bạn bao nhiêu kiếp trùng phùng

Dâng trào hạnh phúc trao thương ân tình

Cùng nhau quỳ gối nguyện xin

Suốt đời này sẽ chứng minh Đạo-trời

Gieo nhân Phật-quả nơi nơi

Ứng linh phương tiện gọi mời thế nhân

Dù cho có phải diệt thân

Đây là hạnh nguyện sẵn sàng hy sinh

 

Từ khi thụ ấn Từ-bi

Gặp người duyên khởi bạn vui dẫn đường

Hành hương thị chúng thập phương

Vườn hoa sen trắng thơm lừng từ tâm

Ngày ngày toả ngát Kinh-thâm

Rừng cây khô trọi khai mầm Hoa-cương

Thiện nhân ở khắp bốn phương

Phước ân từ ái thiền đường huyền khai

 

Tịnh thông Phật-điển đêm đêm

Chứng toà mây trắng phủ thềm thế gian

Một người thư thái bình an

Uy nghiêm tướng hảo Phật-quang khắp cùng

Đưa tay bẻ gẫy gông cùm

Dẫn hồn ma đói quy am Phật-từ

Truyền ban hạnh phước cam lồ

Gội đi nghiệp chuớng khuyến tu cứu trần

 

Toạ thiền trên ngọc trúc mây

Đung đưa trước gió mừng thay bạn hiền

Cơ trời tạo mối nhân duyên

Đưa người giác ngộ Niết-bàn tiến lên

 

Nhịp cầu nay nối dài thêm

Muôn người đồng nhịp ma tâm diệt trừ

Bạn hiền đâu có ẩn cư

Cùng ta đi suốt thiên thu độ người

 

 

 

 

Tiễn Mẹ Quy Tây

5-24-2000

 

Mẹ thời cưỡi hạc quy Tây

Đàn con viễn xứ niệm A-di-đà

Tịnh tâm trong cõi ta-bà

Phật-quang sáng toả liê-đài ngát hương

Giờ đây ngắm cảnh tà dương

Lòng con hiếu thảo lệ thương lệ mừng

Bao đời xa cách Phật-đường

Kiếp này mẹ đã về cùng Thế Tôn

 

 

 

Bản Đồ Thiên Cung

5-24-2000

 

Nhè nhẹ ngả bóng trên sông

Thảm xanh bát ngát mây hồng lượn quanh

Thiên nhiên cảnh giới hữu tình

Sơn lâm thuỷ mộc công trình diệu thay

 

Tự thân niệm quán Di-Đà

Một thời ân điển thăng hoa tâm hồn

Nhãn thần chứng thấy càn khôn

Khai cung thị hiện Chư-t6on Phật-Thầy

 

An nhiên dạo khắp cõi trời

Trong lòng ghi nhớ đường hồi thiên cung

Bản đồ thượng giới thân mang

Cốt trao nhân thế làm phương thoát trần

 

Đêm đêm lặng lẽ định thiền

Xuất hồn trợ lực tạo duyên giữa đời

Ai mà tỉnh thức đúng thời

Bồng lai tiên cảnh thiềm mời đến tay

 

 

 

Tiếp Thâu Phật Từ

5-31-2000

 

Vượt qua bên bến sông mê

Lòng người yếu đuối lê thê nghiệp trần

Mấy đời tìm kiếm xa gần

Minh sư điểm hoá khỏi lần mò đi

Thành tâm hành niệm từ bi

Mong lần gặp Đấng chuyển di cơ trời

Duyên căn bao kiếp làm người

Thiền tu phước thiện tiếp lời Mâu-ni

Xếp đồi ngã ái quy y

Một tuần hương toả Đạo khai nhiệm mầu

Nguyện xin sanh chúng khổ đau

Mở vòng tâm thức tiếp thâu Phật-từ

 

 

 

Hè Với Trời

6-1-2000

 

Nắng thương cỏ trước cổng làng

Ve sầu trỗi nhạc ngâm vần thơ ngây

Ủ ê bước ngắn bước dài

Nhặt bông hoa phượng bờ mi khép mờ

Bạn bè muôn hướng vội đi

Sân trường hoang vắng ngẩn ngơ đứng nhìn

Nghiêng vai tựa bến mộng hiền

Tuổi thơ một chuỗi nỗi niềm vương mang

 

Đến ngày từ giã tuổi thơ

Đi vào bến định thiền tu cứu đời

Mùa hè phượng nở mấy thời

Cảnh trong tiền kiếp chuyển dời đêm đêm

Quán từng nhịp thở con tim

Hỏi nàng hoa phượng ấm êm tình người

Đi qua bao cảnh cuộc đời

Nối liền nhân thế với Trời từ đây

 

 

 

Sóng Hè Đổi Đời

6-1-2000

Có duyên hội ngộ cùng nhau

Nên từ năm ấy kết bầu keo sơn

Hè về mới tới cổng trường

Tụm năm tụm bảy thẳng đường về quê

Chuyện to chuyện nhỏ tỉ tê

Mỗi người một vẻ khoe chê rộn ràng

Mạnh ai người nấy vẫy vùng

Tuy cùng một nẻo nào chung cảnh trời

Sóng thần từ mãi biển khơi

Hướng tâm trẻ nhỏ quy hồi từ đây

Tụ trường chẳng thiếu một ai

Thức-thần từ đó theo Thầy luyện tu

 

 

 

Mưa Kêu Trời

6-1-2000

 

Hạt mưa xoá dấu cuộc đời

Làm dòng suối nhỏ hụt hơi ngắn dài

Chảy ra sông lớn miệt mài

Bao nhiêu nước đã ngắn dài chênh vênh

Thuyền-từ lướt sóng bồng bềnh

Cùng Người ngồi đó định minh xuất thần

Xuống bơi với cá một lần

Tỏ thông sông suối thập phần éo le

 

Chông gai suối mấy mưa hè

Cá ơi còn muốn trở về kiếp xưa

Đắm chìm trong cảnh nắng mưa

Đày đoạ đau khổ mấy mùa nữa đây

Hãy cùng lên với Phật-Thầy

Ngự trong Bát-Nhã phương Tây thẳng đường

Thuyền-từ chỉ có cỏn con

Mà muôn sanh chúng thong dong dự phần

 

 

 

Rửa Trời

6-1-2000

 

Hè về nắng chảy trần gian

Cỏ cây khô héo điêu tàn thương đau

Ở trên tận cõi trời cao

Chợt vầng mây phủ nhuộm màu sắc đen

Trống thần gõ nhịp liên miên

Nước hoà nhịp múa tưới lên rừng đồi

Hoàn cầu vạn vật reo vui

Mừng nhờ hè nóng bốc hơi rửa trời

 

Mấy người thấu cảnh bên trên

Mấy người thấu rõ thiên nhiên vận hành

Mấy người hiểu thấu sinh linh

Mấy người hiểu thấu kệ kinh Thầy truyền

 

 

 

Lưu Bút Tạo Duyên

6-1-2000

 

Chia tay giờ phút nghẹn ngào

Bạn bè bao đứa thương trao lưu tình

Viết vào trang giấy nguyên trinh

Những lời áo tím linh tinh hẹn hò

Đọc thầm thêu mộng dệt mơ

Hằng nga ngả bóng quện tơ nguyệt bà

Trải qua một thoáng gần xa

Nguyệt tơ chẳng thấy hoá ra ngỡ ngàng

Anh chàng khi trước ngang tàng

Hiện thời khiến bạn hoang mang tần ngần

Mượn tay thảo xuống đôi vần

Chỉ y Thiên-mệnh hạ trần tạo suyên

 

 

 

Nấc Thang Giã Từ

6-1-2000

 

Bước lên mỗi nấc cầu thang

Người đều hoá hiện ban ân gọi mời

Hy sinh một chút thời giờ

Mở lòng nhân ái dắt người còn mê

Tuổi đời vừa chớm cập kê

Còn bao nhiêu thứ chưa hề nghĩ qua

Mà sao Người gửi Liên-Hoa

Trao truyền bửu bối dặn dò gắng chuyên

Gặp người đúng vận thiên duyên

Nhớ khai tâm ấn chớ quên lời Thầy

Trần gian lắm cảnh quấy rầy

Đừng lo chốn tránh dùng mà luyện tâm

Nghe xong lòng bỗng hân hoan

Chắp tay khấn nguyện xin vâng lời Người

Hành thân bao kiếp trong đời

Một lòng từ giã xa rời quyền danh

 

 

 

Ánh Mắt Người Xưa

6-2-2000

 

Nhìn quanh một kiếp cuộc đời

Mấy mươi năm nữa sẽ rời trần gian

Làm người sống với phù vân

Khi ta nằm xuống thân tàn hoá tro

Ngẫm suy đã mấy kiếp rồi

Nào đâu có chứng được lời Như-Lai

Duyên nay diện kiến được Người

Hào quang từ ái sáng ngời trong tim

Luân hồi từ cổ tới kim

Bao nhiêu tiền kiếp vẫn in hình hài

Người xưa truyền ấn vô vi

Xoá tan nghiệp chướng từ bi hiện hình

 

 

 

Chỉ Là Đa Nghi

6-2-2000

 

Ta đây nào biết chi đâu

Căn duyên tiền kiếp đạo mầu Người trao

Rồi thì khi ấy thiên cơ

Mỗi lần khấn nguyện hiển thi dần dần

Điển linh chuyển xác chuyển tâm

Hài hoà thể tánh xoá tan đau buồn

Mừng vui che sẻ bốn phương

Cốt là đem ánh Đạo-hồng giúp nhau

Người trong thân tộc nghe qua

Kể thì thích thú nhưng thừa chê bai

Thích vì Đạo Pháp diệu cao

Chê vì môn pháp nghe sao lạ đời

Thương nên khuyến nhủ vài lời

Bây giờ rối rắm đâm nghi chính mình

Hỏi rằng có đúng Đạo-linh

Hay là tại cái tâm sinh tướng hình

Nghe Thầy thuyết pháp khai minh

Hai hàng châu ngọc lunh linh nhỏ đều

Thầy trò duyên kiếp ngàn xưa

Chuyển thân thị ngộ ta nào đã quên

Bà con lối xóm gần kề

Là người nghiệp định thuận thề chung lưng

Kim-Cương Phật đã truyền thông

Hãy nâng cao khỏi cõi lòng đa nghi

Soi đường giúp kẻ tâm mê

Nhận ra ánh sáng từ bi Đạo ngời

 

 

 

Biết Người Sẽ Đi

6-2-2000

 

Đến ngày gió thổi về Tây

Con thuyền đức hạnh cập nay bến đời

Hoá thân làm kiếp con người

Bây giờ đã đến linh thời hồi Kinh

Tổ thiền toả ánh Pháp-minh

Bao trùm nhân thế với tình Liên-Hoa

Thương người truyền ấn nguyện cầu

Âm thanh vạn giới nhiệm mầu Khai-cung

Người xuôi về chốn cửu-trùng

Dọn đường ngay thẳng tịnh hằng đón trông

Chọn con nối bước Chư-Tôn

Lấy lòng nhân ái khai môn giữa đời

 

 

 

Ngồi Tiếp Điển

6-3-2000

 

Trước khi đi ngủ mỗi đêm

Lời Thầy vang vọng chớ quên tu thiền

Bước vào chánh niệm nguyện xin

Theo chân Phật Tổ thỉnh kinh giúp đời

Tâm linh bất thối bất dời

Con đường Đạo-pháp Thầy khai hôm nào

Chắp tay ngồi xuống nhiệm mầu

Nhắm đôi con mắt nhìn vào chân tâm

Miệng luôn niệm Phật Di-Đà

Cầu trên minh chứng thức thần Pháp-hoa

Chỉ trong vài phút trôi qua

Điển trời tuôn xuống như mưa được mùa

Toàn thân như chiếc thuyền đưa

Lắc lư trong cõi bồ đề an nhiên

Ngắm nhìn xác chuyển bình yên

Linh hồn thư thái uyên nguyên tuyệt vời

Nhiều khi chỉ có dật dờ

Nhưng là Ân-Điển Phật Trời khai thông

Có khi tâm thái nhất đồng

Nhất như Linh-điển vô lường cao thâm

Lúc thì quên hết thời gian

Du hành vào cõi Quan-âm Phật-bà

Đúng thời Thầy Tổ hồi thân

Xả thiền đi ngủ bình an đêm này

 

 

 

Hư Không

6-3-2000

 

Theo Thầy học Đạo bấy lâu

Lòng luôn cứ hỏi luyện tu được gì

Thầy thì chẳng nói một lời

Chỉ im khấn nguyện có ngày sẽ thông

Khổ đau có thật hay không

Hay là chỉ tại tâm thần sanh hư

Thiên kinh vô tự nhất như

Trụ nơi vô ngã Cang-tri vô thường

 

 

 

Hãy Quay Về

6-3-2000

 

Bỏ Người đi đã bao lần

Lao thân vào những thú trần miên man

Bỏ Người đi đã bao lần

Lao thân tìm kiếm tượng thần cao siêu

Bỏ Người đi bỏ Người đi

Ta quên Người đợi ta nơi chốn đời

Và từ đó dấu chân ai

Đã chìm sâu dưới đoạ đày thiên thu

 

Bỏ Người đi đã bao lần

Ra đi từ chối từ ân của Người

Bỏ Ngưòi ta đã bỏ Người

Ra đi vội vã không lời từ ly

Bỏ Người ta bỏ Người đi

Nhưng Người vẫn đó đợi ta quay về

Đợi ta sao lại đợi ta

Một người đã chết trong mê đời đời

 

Hãy quay về hãy quay về

Tấm thân này bụi đất tro tàn vơi

Hãy quay về hãy quay về

Thú vui nào cũng chỉ là mộng mơ

Quay về với Đấng trên trời

Hào quang thiên giới sáng soi giang trần

Quay về với Đấng từ nhân

Kiếp này sẽ chứng ngộ tâm Di-Đà

 

 

 

Tu Sửa Thân Tâm

6-6-2000

 

Theo Thầy luyện phép tu thân

Sớm hôm tiếp điển chuyển vần âm dương

Chân tay chuyển hoá bốn phương

Làm cho máu huyết lưu thông nhịp nhàng

Càng ngày càng thấy bình an

Bao nhiêu đau khổ biến tan dần dần

Tinh thần thư thái hân hoan

Cuộc đời thăng tiến thái hoà thiện nhân

 

Theo Thầy luyện phép tu tâm

Quán Kinh-Phật-Điển lộ dần Tánh-không

Linh hồn hoà với càn khôn

Cảnh trời muôn cõi âm dương quy đồng

Nhiều điều huyền diệu vi thường

Lần lần chứng thấy mừng mừng khôn nguôi

Tiền thân nghiệp kiếp muôn đời

Nay nhờ thiền định sáng ngời chân như

 

Tu thân thì phải sửa thân

Tu tâm thì phải sửa tâm đêm ngày

Là người ai cũng như ai

Tránh đâu cho khỏi lầm sai giữa đời

Chỉ nhưng cố gắng không rời

Ơn trên gia hộ Phật-trời trợ duyên

Đúng ngày hạnh ngộ Cơ-thiên

Pháp-Luân Người chuyển Niết-bàn khai môn

 

 

 

Từ

6-7-2000

 

Từ khi chuyển thế làm người

Từ ân ngôi báu Phật-Trời độ ơn

Từ lòng trẻ nhỏ ngây thơ

Từ từ đón nhận điển cơ mỗi ngày

Từ hồi khôn lớn hiểu ra

Từ đi nhiều thứ tâm ma tác thành

Từ lâm hạ thế song hành

Từ trong chấpngã thấm lần vị tha

Từ nơi tam giới khai hoa

Từ bi Người ngự mời ta tiếp đường

Từ nhân mở lượng khoan dung

Từ đời vô ngã toả hương mhiệm mầu

 

 

 

Trao Người

6-7-2000

 

Trao thân thân xác loài người

Làm phương giải thoát khỏi nơi luân hồi

Trao người Phật-tánh diệu vi

Làm cầu nối giữa liên đài âm dương

Trao người nghiệp kiếp từ-lương

Bồ-đề nhân quả tỏ tường chân tu

Trao người Đạo-pháp vô vi

Làm cho nhân thế từ ly mê trầm

Trao người đây đuốc thiện tâm

Làm phường ác đạo dừng chân hồi đầu

Trao người thử thách khổ đau

Làm cho tăng trưởng bồ đề chân như

Trao người bao kẻ cuồng si

Làm Hoa-vô-lượng tuệ-thi giữa trần

Trao người luôn cõi Tịnh-hằng

Làm nơi an hưởng thoát vòng khổ đau

 

 

 

Sống Trong Tam Giới

6-7-2000

 

Hoá chim bay lượn trên trời

Nương theo mây trắng về nơi Vô-cùng

Hoá loài muông thú trong rừng

Tư do du hoá vạn trùng thâm sơn

Hoá thành cá ở biển đông

Tung tăng vùng vẫy khắp cùng thuỷ cung

Hoá thân nhập vị Kim-Cang

Sống trong tam giới Từ-hương Nhiệm-mầu

 

 

 

Vạn Pháp Môn

6-7-2000

 

Có hàng vạn pháp để tu

Hầu cho chúng giới thọ mà Đắc-Chân

Luân hồi mang kiếp phàm nhân

Hỏi ai thấu được thực hành mấy môn

Mấy đời si hận chất chồng

Còn đâu nguyện hướng thiền đường tỏ thông

Phật xưa truyền dạy rõ ràng

Tuỳ duyên nhập đạo quy đồng thị khai

Nếu mà bá tánh tin ai

Đừng nên đối cảnh đổi thay thị cầu

Kẻo lầm chấp pháp thấp cao

Dẫn đường tà niệm nhập vào thân tâm

Quy tôn vạn pháp cao thâm

Quán đà vô ngã khởi mầm từ bi

Định-thiền Phất-Pháp vô-vi

Giữa tâm vô trụ di-Đà hiện thân

 

 

 

Dừng Chân Sóng Dồn

6-8-2000

 

Đến ngày hẹn ước ra khơi

Cùng nhau vượt bể đến bờ Giác-duyên

Lên thuyền bao thứ cồng kềnh

Nào là bánh trái nào là nước non

Cần câu cá lớn sẵng sàng

Tiện đường ta sẽ thoả lòng vui chơi

Thuyền to lướt sóng thảnh thơi

Máy dò biết cá đang bơi từng đàn

Thả neo mồi gắn cùng bàn

Ai mà được trước thưởng liền trái cây

Người nào người nấy hăng say

Nguyện xin cá có duyên này cắn câu

Một giờ như đã trôi qua

Biển yên sóng lặng chim kêu trên ngàn

Đột nhiên sóng lớn ầm ầm

Con thuyền chao đảo người bàn người la

Thần kinh như đã bay xa

Chân tay bủn rủn thật là đớn đau

Bỗng người trong đám ồn ào

Cả đoàn nhìn lại cá trào nước lên

Cười cười nói nói thật hên

Cá ơi xin hãy mau thêm cập bờ

Hình như cá đã đợi chờ

Người xưa duyên hợp thân trao nhất đồng

Cần câu mỗi lúc rung rung

Từng người hớn hở phóng sanh khởi đàn

Hoàng hôn ngả bóng chiều tàn

Còn hai ba kẻ ngán ngầm hỡi ơi

Sóng thì mỗi lúc một to

Mà sao không thấy cá nào cắn câu

Có người sóng đánh nhức đầu

Ngồi im mệt mỏi ước hầu khoẻ mau

Cuối cùng ai cũng như nhau

Người nào cũng được cá đưa vào cần

Mượn con sóng đánh khuyên rằng

Thẳng đường êm ái nếu ngừng ngả nghiêng

Thiền tu như cảnh con thuyền

Phương-tây định hướng năng siêng tu hành

Đừng mê chiếm đoạt lợi danh

Để rồi rời bến quẩn quanh giữa đàng

Luật trời thật rõ dàng dàng

Thẳng đường cập bến dừng chân sóng dồn

 

 

 

 

Xác Địa Linh

6-9-2000

 

Có người mê đắm quyền danh

Tìm tòi đủ cách mong thành công nhanh

Nghe thầy địa lý tấu trình

Trong lòng mừng rỡ số mình quá hên

Bỏ bao công sức tìm liền

Địa long đất tốt khiển điền hiện quy

Bạc vàng tiếc để mà chi

Phen này tép thả đặng uy sướng đời

Mẹ cha sống chẳng nghĩ lo

Bỏ bê lây lất chỉ chờ quy tiên

Đến ngày cha mẹ mãn viên

Chôn vào miền đất “linh thiêng” vội vàng

Hỡi ơi đất trống đồng hoang

Tấm thân tứ đại cùng chung cội nguồn

Đam mê theo thói dị đoan

Chính là cái tánh tham lam người à

Phật kinh đã phán rằng là

Thân xác loài người tạm bợ mà thôi

Sao mà chẳng chịu nghĩ suy

Để cho con cháu khinh khi suốt đời

Hãy lo tìm kiếm Đạo-Trời

Đó là phương tiện diệu vời cao thâm

Đạo-Trời linh diệu tu tâm

Đất-Thân rồi cũng hoá thành hư không

 

 

Cùng Người

6-13-2000

 

Cùng người chuyển hoá luân hồi

Chưa có kiếp đời Người bỏ rơi tôi

Thiện-tâm cội-hạnh đơm chồi

Công đức theo Người dâng lại trần gian

 

Kiếm người trong cảnh hoang mang

Gởi đến Phật-đường đón nhận bình an

Khai căn điểm hoá tu hành

Minh chứng Đạo-hằng cứu độ chúng sanh

 

Vô hình thế giới ảo hư

Người trong nhân thế khư khư thực hành

Một mình chẳng chút từ nan

Trùng trùng thử thách khai căn dẫn đường

 

Cùng ta giữa chốn cuộc đời

Gieo nhân từ ái cứu người khổ đau

Người người hạnh phúc thiên thu

Hãy mau rời bến Kinh-như lên bờ

 

 

 

 

Thần Tài

6-13-2000

 

Lạy ông thần mập dưới sàn

Đây hoa đây trái hương trầm ngút ngây

Đủ điều trấn ếm lần này

Cầu xin ông hãy phát tài lai rai

Có tiền sẽ cúng gấp hai

Mỗi ngày thêm rượu ra khay thuốc mời

Bụng to tửu lượng rõ đời

Lỡ say hoá phép phù thời khai ân

Một lần thôi chỉ một lần

Nếu không địa sẽ trở thành hư vô

Buồn cười thật đúng buồn cười

Chỉ là đất sét kêu ôi hoá vàng

 

 

 

Quẻ Âm Dương

6-13-2000

 

Giờ này đã đến giờ linh

Thắp nhang khấn nguyện kêu xin chỉ đường

Tung lên ba cái tiền đồng

Sấp ngửa đôi đàng bói quẻ khơi khơi

Trời đâu có phải đồ chơi

Xuất nhập theo lời người ở trần gian

Sao ai cứ vẫn ngang tàng

Biết sai nhưng vẫn vội vàng thử may

Thói đời hợp hĩnh lắm thay

Tâm không lo sửa chỉ hay đoán mò

Âm hồn ở cõi địa tào

Thương người trần thế ngây thơ hoá khùng

Nguyện xin cùng đấng Hoá-công

Ban ơn hoá độ âm dương hai miền

Giang trần thoát khỏi biển mê

Quy đường Chánh-đạo tu thiền huệ tâm

 

 

 

Biến Thân

6-13-2000

 

Ánh trăng sáng tỏ ngoài sân

Cùng với Chư-Thần thăng khắp mọi nơi

Từ trên tận cõi trời cao

Thấy dưới ngọn đồi hình bóng thiền nhân

Ngân đình phát toả hào quang

Trầm hương nghi ngút nhẹ nhàng bay lên

Thân như dòng suối bồng bềnh

Cuốn trôi nghiệp chướng lãng quên bao đời

Trăng ngà ngả xuống bên đồi

Đêm đã qua rồi hưởng cõi thần tiên

Lần nào trăng cũng hồn nhiên

Sáng tỏ mọi miền chứng cảnh biến thân

 

 

 

Mất Rồi Xin Lại

6-13-2000

 

Trên tay một chén nước đầy

Lỡ đổ xuống hồ chúng đã hoà tan

Mặt hồ gợn sóng lăn tăn

Kìa ai đứng đó loăn quanh một mình

Lệ buồn dài ngắn trần tình

Nước thấm mùi sình trong trắng còn đâu

Bây giờ xin khấn trời cao

Nắng chiếu lòng hồ cho nước bốc hơi

Rồi con gió nhỏ mồ côi

Tạo duyên đưa lối để trời hoá mưa

Hai tay dâng chén nguyện cầu

Nước ơi chờ đã bấy lâu xa rời

 

 

 

Phong Thuỷ

6-14-2000

 

Nhiều việc thấy đúng tức cười

Lỗi mình gây hoạ đổi thời nắng mưa

Kìa coi chồng vợ bất hoà

Tại do thế đất kỵ hào kết hôn

Thằng con dạy chẳng ra hồn\

Chính là cái hướng nhà chồng khắc xung

Ông bà đau yếu bần cùng

Bởi trong phòng ở có dùng thứ kiêng

Tiền tài thiếu hụt triền miên

Đuôi voi đầu chuột đảo điên đó mà

Làm ăn thua lỗ không à

Hỏi ra mới biết cái nhà mới mua

Đâu đây địa lý thầy bùa

Góp tiền rước nợ phép chùa múa may

Ngày qua tháng đến có hay

Bao nhiêu rắc rối chẳng lay chuyển gì

Bí đường cùng lối đâm nghi

Mạng đời xui quẩy tự ti xóm làng

Người ơi đừng có nghĩ càn

Mau mau tỉnh thức sửa đàng sân si

Phong ba bão tố xá chi

Chuyên lo học hỏi u mê hết dần

Đời người nghiệp chướng tác thành

Thuỷ chung tu luyện an lành sống vui

 

 

 

Cúng Dường

6-14-2000

 

Đến chùa thắp nén nhang to

Dâng hoa dâng bạc khiến sư nguyện cầu

Việc làm bận rộn bù đầu

Còn đâu giây phút nhiệm mầu tự tâm

Lấy tiền đổi lấy lòng thành

Phật Trời ta khiển khẩn cà tác nhanh

Kinh-trần ghi chép rõ ràng

Cúng dường là nhất khỏi cần phải tu

Ôi sao lời quá người ơi

Chỉ cần ngân lượng xin chi cũng đành

Vải thưa che mắt thánh thần

Sống đời tội lỗi tàn tàn hưởng vui

Một mai vào chốn luân hồi

Còn chi để nhớ một đời đổi thay

Công danh sự nghiệp tiền tài

Chúng là phương tiện kiếp này nuôi thân

Nếu như thiếu thốn bình an

Sửa ngay tâm tánh thực hành giác viên

Hương trầm thơm ngát bay lên

Nguyện xin Đấng ngự bên trên chứng lòng

 

 

 

Dùng Tiền Để Mua

6-14-2000

 

Bao nhiêu thứ ở trên đời

Đều do vật chất định thời thấp cao

Hãy xem cuộc sống ồn ào

Gân cổ thét gào sướng cả tấm thân

Có tiền là có Thần-bằng

Cầm ra thi thố đua tranh với Trời

Đến khi thác xuống mồ rồi

Mới hay bạc giấy thật khờ hết linh

Tại sao phải đợi đến cùng

Để cho sáng tỏ quang vinh Đạo-Trời

Tiền tài phấn thổ mà thôi

Đạo-Trời vô giá có chi sánh bằng

 

 

 

Động Tiên

6-23-2000

 

Cùng nhau tất cả năm người

Bốn hàng đồ đệ thẩn thơ vượt đèo

Nhìn lên sườn núi cheo leo

Mây xanh mây trắng ngoằn ngèo lượn quanh

Đến vùng đất trống mênh mang

Lưa thưa vài cụm thuỷ tinh dịu dàng

Người người tấp lập xếp hàng

Xuống với tiên-thần ngắm cảnh thần tiên

Thầy trò thử vận nhân duyên

Để xem ai được thiên tiên gọi mời

Đặt chân lên đỉnh ngọn đồi

Bao nhiêu ước nguyện mơ hồ dệt thêu

Lung linh tiên nữ yêu kiều

Lụa đào ngọc bích mỹ miều buông lơi

Từng hàng châu lệ rụng rơi

Ướt cõi lòng đời níu kẻ lãng nhai

Tiên cô ngả bóng kề vai

Thủ thỉ môi đài xao xuyến lòng nhân

Hỏi nhau về với giang trần

Hay ta ở lại cưu mang với nàng

Một hàng đệ tử từ tâm

Âm thanh hạnh-đức thức-thân tu hành

Xin thưa thật với thầy rằng

Duyên chướng nghiệp trần xin khiếu hồi quê

Khai duyên pháp chấp chuyển mê

Dẫn người đau khổ hồi về Như-thân

Con xin tịnh bến giang trần

Cùng Thầy gieo hạt Phật-Tâm cho đời

Hương sen thơm ngát diệu vời

Mừng vui năm thẳng hồi thế dương

 

 

 

Vẫn Đi

6-23-2000

 

Luân hồi trong thế gian này

Bão giông ồ ạt lưu đày vẫn đi

Rừng cây mấy kiếp hoang vu

Mấy niên chuyển thế nhất như giữa đời

Ta qua bao cảnh đổi thời

Trái ngang cay đắng ta thỉ cứ đi

Sông khô nay cá lội bơi

Đồng hoang nay thú vui vui mừng mừng

Ngưòi ơi có muốn chung đàng

Lên đường hồi bến Đạo-vàng hát ca

Không người ta vẫn cứ đi

vẫn đi “tạo nhịp” vẫn đi không ngừng

 

 

 

Thấy Đổi Thay

6-23-2000

Thấy người lên đỉnh núi cao

Cầm cành tre mỏng khều khào trăng sao

Thấy người lặn xuống sông sâu

Hai bàn tay nhỏ mê thâu trăng ngà

Thấy người chuốc rượu cho say

Để hồn nhẹ cánh bay bay với nàng

Thấy người đủnh đỉnh mơ màng

Khai quang phật tượng nhãn thần hình nhân

Thấy người ngồi đó lầm bầm

Cầu “ông phật sống” thi ân dẫn đường

Thấy người quẩn trí mà thương

Hy sinh bao kiếp làm gương cứu đời

Thấy người đã đến cùng Người

Rạng đông lấp lánh sương thời dần tan

Thấy người huệ khí huệ tâm

Tu thân tích đức dương trần đổi thay

Thấy đổi thay thấy đổi thay

Kiếp này nguyện sẽ cùng thầy đổi thay

Đổi thay cách sống hàng ngày

Dọn đường cho Đấng Từ Bi giáng trần

 

 

 

Mị Người Đam Mê

6-23-2000

 

Phật xưa chỉ dạy chúng sanh

Đừng lo mê cảnh do tâm tác thành

Con người bản tính vô thường

Cảnh mà hấp dẫn bội phần dễ theo

Nhiều học giỏi tài cao

Lập ra nhiều cách để mà mị nhau

Kìa xem xã hội lao nhao

Nhiều người khiển Phật mong cầu kiếm ăn

Có người tạo cảnh thánh thần

Chỉ cần theo họ  họ ban ơn lành

Phàm nhân động cõi lòng trần

Vâng vâng dạ dạ ma tham tung hoành

Mị nhau vào cõi hồi luân

Khổ đau nghiệp chướng rõ càng mị nhau

Phải chăng tranh chấp thấp cao

Khổ đau sáu nẻo mà nào tránh xa

Một thời Kinh-Phật từ tâm

Nguyện xin thế giới mị dân tan dần

 

 

Rùa Tu

6-23-2000

 

Nghe người ta nói rằng là

Thâm sơn cùng cốc mới tu mau thành

Vội vàng đi mãi vào rừng

Có con sông lớn lượn vòng linh thiêng

Nhìn quanh cái gốc chừng dừng

Sần xù to lớn thâm niên rõ màu

Cảm linh đúng chỗ nhiệm mầu

Nhẹ nhàng an toạ thở sâu kiết già

Gió ngang mặt nước là đà

Hoàng hôn khuất bóng dật dà lên ngôi

Đột nhiên đất chuyển rung đồi

Thân bay nhè nhẹ mây trời mải mai

Kinh xưa chợt nhớ một hai

Chứng nhập Đạo-Đà thế giới chuyển rung

Mình đây chắc đã đắc-trung

Thân bay đất chuyển tiên bang gần bờ

Kìa xem đúng nước Cam-lồ

Tắm mình cho kỹ nghiệp đời biến tan

Ôi trời sao cứ chìm dần

Thở không kịp nữa lấp lần chết thôi

Vội vàng mở mắt ôi toi

Gốc cây thiên cổ rõ tòi rùa đen

Trời ơi xin cứu lấy thân

Cái người mê “tích” Phật tiên khẩu truyền

Nếu không thân xác ươn mềm

Thuỷ vương sẽ vội se duyên cho rùa

Thấy thương thổi nhánh mù u

Lên bờ tìm đến Tổ Thầy mà tu

 

 

 

Cá Nhỏ

6-26-2000

 

Theo con sóng lớn vào hồ

Dẫn đưa cá nhỏ du thời biển khơi

Dọc đường sóng vỗ liên hồi

Mặn nồng nước biển cá bơi lờ đờ

San hô mờ ảo nhấp nhô

Thân xác rụng rời chẳng thú vị chi

Vẫy vùng ngược biển trở về

Vui vầy cảnh giới lòng hồ cỏn con

Rong rêu bèo bỡn đục trong

Phận thân cá nhỏ vẫy vùng sướng thôi

Ôi đời là thế người ơi

Kình ngư vừa thấy vung lời chấp tranh

Biển khơi nước mặn đâu cần

Phơi thân kênh rạch mặc thân nghĩ càn

Hy sinh vượt khỏi sóng ngàn

Là bờ Giác-ngộ Ngư-Kình dẫn đưa

Nguyện xin cá nhỏ chuyên tu

Để cõi Phật-Đà sen nở thêm tươi

Rồi cùng chúng tánh nơi hồ

Cưỡi con sóng lớn Kinh-Đô thằng đường

 

 

 

Khác Biệt

6-27-2000

 

Cùng chung dưới một bầu trời

Sao mưa bến ấy bến đời không mưa

Cùng chưng một kiếp dãi dầu

Ta thì đau khổ người cầu sướng vui

Trả lời sao hỡi ông trời Thế gian khác biệt liên hồi đổi thay

Cùng chung một nẻo trần ai

Ta còn Sáu-nẻo người nay lên bờ

Cùng chung thụ ấn Phật-Đà

Ta đây chứng ngộ người thì giác minh

Trả lời sao với chính mình

Ta người quán tưởng lặng thinh nghiệp trần

Bên mưa bên nắng đôi đàng

Nay ta hiểu thấu đều là nhân duyên

 

 

 

Gió Đồng

6-27-2000

 

Gió đồng nhìn thấy gió đông

Cưỡi lên mây trắng hoà cùng mây xanh

Cười chê trên đó trống không

Bay cao chi mệt quẩn gần yên tâm

Ruộng đồng cỏ mướt ngút ngàn

Hồ ao cá lội tàn tàn rong chơi

Chốn này cảnh giới tuyệt vời

Vui sao cho hết kiếp đời rủi may

 

Gió đông vượt cõi khổ đau

Vươn cao lên mãi khuất bầu nguyệt minh

Vườn quanh đỉnh tháp Chân-linh

Nhất như thiền toạ Tam-đình chuyển rung

Âm thanh Hạnh-đức ngân vang

Khắp cõi Vô-cùng giũ sạch nghiệp xưa

Linh sơn thuỷ mạc trên trời

Vĩnh hằng cõi phúc gọi mời thế nhân

 

Gió Đông quện với gió đồng

Đồng đông gió hiệp thuỷ chung một nguồn

Khác nhau tham chấp chất chồng

Sống với Thượng-Nguồn chúng giới đồng nhau

Khí thần muôn chốn nhiệm mầu

Tĩnh tâm lãnh nhận nhịp cầu Tây-Thiên

Mời người lên với cõi trên

Đừng lo đứng đó kẻo bề đồng phong

 

 

 

 

Tỉnh Giấc Chiêm Bao

6-28-2000

 

Người xa xứ Tịnh bấy lâu

Lao đao vùi dập khổ đau xác thần

Đợi trông đã biết bao năm

Ngày người hồi xứ tiếp ân Thiên-Đình

Người say say đắm phù dung

Vô thường đã rõ sao không quay về

Quay về giũ sạch nghiệp mê

Sớm ngày sám hối sửa tu chính mình

 

Người xa xứ Tịnh ta ngày ngóng trông

Trông người hồi xứ khai tâm Thiên-từ

Người ơi hãy sớm quay về chốn xưa

Lấy từ bi ta phủ ấm dương trần

Đâu mình một cõi lạc loài đau thương

 

Người xa xứ Tịnh bấy lâu rồi

Nghiệp chướng luân hồi nặng trĩu vai

Đường xuống âm tào hoa-sân nở

Hồi tâm tỉnh thức mộng khôi hài

 

 

 

Đâu Chỉ Là Mộng

6-28-2000

 

Ngồi đây thinh lặng

Tâm như cỏ xanh

Mơn mởn chân trời

Chút bỏ tham sân

 

Từ nơi xa thẳm

Vọng tiếng tâm kinh

Như hạt sương đêm

Biến hoá trong đời

 

Gió tung đôi cánh

Khắp chốn vô cùng

Lời Người chân truyền

Hàm ý cao thâm

 

Ai đó ngoài kia

Hiểu thấu cuộc đời

Kẻ cô đơn này

Nguyện cầu lắng nghe

 

Đâu chỉ là mộng

Đúng vậy người ơi

Thần tính hôm nay

Sáng suốt vô cùng

 

 

 

Ếch Con

6-28-2000

 

Ếch con ngự dưới giếng

Ngửa mặt ngắm sao đêm

Thì thầm trong giây lát

Sao đếm đủ một tay

 

Ếch con ngự giếng sâu

Ngửa mặt ngắm trăng rằm

Rúc tích cười khoan khoái

Trăng tỏ vừa vành môi

 

Ếch con ngự sâu lắm

Ngửa mặt ngắm ông trời

Đói bụng nuốt thần nhanh

Trời thời nằm ngon bụng

 

Ếch con ngự đã lâu

Nơi giếng đời nhỏ bé

Cảnh giới chốn ngục tù

Chứng đâu miền thâm sâu

 

Xin trời đổ mưa xuống

Nước ngập giếng tràn bờ

Ếch con nương theo đó

Thoát khỏi vòng chung thân

 

 

 

Đu Đủ

6-28-2000

 

Đu đủ trái tròn tròn

Trông xinh xắn hiền hiền

Giúp bao người trần thế

Biết đủ sống an vui

 

Đu đủ thơm ngọt lịm

Chỉ cần vừa một miếng

Bao gian khó mệt nhọc

Biến thành vườn hoa tươi

 

Đu đủ vừa đu đủ

Đâu còn thiếu thứ gì

Cuộc đời này người hỡi

Đủ là  đủ thiếu chi

 

Tâm vừa đủ từ bi

Sen nớ khắp mọi miền

Dấn thân đủ một lần

Niết bàn cõi dân gian

 

 

 

Linh Kê

6-28-2000

 

Ngũ âm linh kê gáy

Cả làng im như tờ

Bao nhiêu gà trong xóm

Lặng chờ tiếng linh kê

 

Cứ mỗi độ sang canh

Linh kê liền cất tiếng

Báo thức kẻ ngủ mê

Tỉnh dậy mau tu hành

 

Xóm làng có linh kê

Bao tiếng gáy lạc loài

Trôi dần vào quên lãng

Chỉ còn lại tiếng Tâm

 

Linh-Kệ của trời ban

Mở lòng ra hứng lấy

Sa mạc nóng mênh mông

Biến thành ruộng phì nhiêu

 

Linh-kệ ngự trong tim

Kiê-linh với lòng thành

Mỗi lời thầm khấn nguyện

Vạn vật sẽ đổi thay

 

 

 

Đã Đổi Thay

6-28-2000

 

Bỗng dưng trời sập tối

Gió bão thổi ầm ầm

Mưa trút xuống như điên

Cuốn trôi cảnh thần nữ

 

Lòng bao người thờ thững

Nhìn rừng núi hoang tàn

Dần chìm trong đêm tối

Vạn vật chết một đời

 

Đổ thân trên ngổn ngang

Lịm ngất với đau thương

Ôi thân xác con người

Thật ngắn ngủi bơ vơ

 

Mặt trời mớm đôi vai

Khẽ lay bờ mi ướt

Thổi sinh khí vào lòng

Trỗi dậy từ hư không

 

Bước đi trên đổ vỡ

Mà lòng thật sung sướng

Vẫy chào ánh bình minh

Một ngày mới bắt đầu

 

Hôm nay đã đổi thay

Không còn là quá khứ

Vòng tay này nối mãi

Ôm ấp kẻ ngàn thu

 

Cám ơn Người đà đến

Phá vỡ tường mê tâm

Cho nhân thế một lần

Đây chuỗi “ngày mênh mông”

 

 

Lạ Lùng

6-28-2000

 

Từ hôm gặp được Người

Bao quá khứ trong đời

Cứ dần dần hiện ra

Tâm thần thật thoải mái

 

Từ hôm gặp lại Người

Ngục tù bỗng võ tan

Tung đôi cánh thiên thần

Tới tận miền linh thiêng

 

Hôm gặp Người trong mộng

Rải ánh sáng nhân từ

Lên đời người khô héo

Bỗng trỗi nhạc dịu êm

 

Gặp người trong nắng mới

Song hành cùng khắp chốn

Giải khứ lòng hoang mang

Gieo hạt giống bình yên

 

Người gặp ta khắp cõi

Tuy hai nhưng là một

Tuy một mà là hai

Vạn vật đồng nhất quy

 

Lạ lùng lắm người ơi

Làm sao diễn tả hết

Chuyện lạ lùng này đây

Động trong cõi tu thiền

 

 

Hồi Sinh

6-28-2000

 

Biết bao năm rồi

Chưa một lần vui trong tình thương

Biết bao năm rồi

Chưa một lần đi qua biển đời

Người ơi cuộc đời của tôi

Chết dần theo

Tháng ngày khổ đau trong lặng im

 

Có còn gì đâu

Để mà tin

Kiếp người này đây ôi người ơi

Đến nay khác rồi

Tôi được hồi sinh với mọi người

Đến nay khác rồi

Tôi được hồi sinh ôi tuyệt vời

 

Những ngày gần đây

Cõi trời cao

Thị hiện ủi an

Khai Đạo ân

Tác hợp đời tôi

Mang niềm tin

Kiếp người này đây

Ôi thần tiên

 

Hồi sinh

Với cùng trời cao trao tinh thương

Dẫn đường

Vượt qua bao trở ngăn

Diễm phúc vô vàn

 

Hồi sinh

Với cùng trời cao trao mời ơn

Bước vào

Cuộc đời bao khổ đau

Cứu vớt muôn người

 

 

 

Có Một Loài Hoa

6-30-2000

 

Ở trên đời này

Biết bao hoa lạ

Màu sắc khác nhau

Hương thơm lạ lùng

 

Đã là con người

Hương thơm hương thơm

Từ bao kiếp qua

Xao xuyến tâm hồn

 

Hương hoa ở đời

Ai ai không biết

Nhưng vẫn đam mê

Làm sao giải cứu

 

Có một loài hoa

Không nở trên rừng

Không nở trên non

Ở xa nhưng gần

 

Có một loài hoa

Không sắc không hương

Tươi thắm muôn đời

Tuyệt vời người ơi

 

Loài hoa linh thiêng

Ngự ở trong tâm

Chỉ có chính mình

Mới hiểu được thôi

 

Đón nhận hoa tâm

Mãi nở trong đời

Hương sắc đời đời

Tĩnh lặng niên niên

 

 

 

 

Mua Phật

6-30-2000

 

Ở mãi trong nhà

Nên chuyện ngoài đời

NHiều thứ ngổn ngang

Trông thật tức cười

 

Theo ngưòi ra phố

Đến tận miền xa

Có một tiệm kia

Phật tượng đầy nhà

 

Một vị anh minh

Tiến tới gần bên

Xuất thần phán nhỏ

Phật đây thật linh

 

Nhìn vòng quanh một vòng

Người già người trẻ

Tranh nhau xấn tới

Bỏ tiền mua phật

 

Phật tượng trên tay

Người tán người bàn

Phật anh thật nhỏ

Nhỏ chẳng linh thiêng

 

Ông phật của tôi

Lớn nhất trong làng

Từ mãi đằng xa

Ai ai cũng thấy

 

Phật to mới linh

Tiền nhiều linh hơn

Trần đời là thế

Có gì lạ đâu

 

Có mua phật không

Hỏi lòng một câu

Trả lời mau đi

Kẻo chậm sẽ hết

 

Suy nghĩ một hồi

Mới hiểu ra rằng

Khi thác về nguồn

Phật to nặng lắm

 

Đã ở nhà mình

Trong ngoài đều rỗng

Một miền hư không

Thanh tịnh vô cùng

 

Không đâu cần có

Thôi trở về nhà

Tĩnh mặc hư không

Người ơi có theo

 

 

Ông Địa Cười

6-30-2000

 

Thoáng mấy kiếp rồi

Bạn bè xa nhau

Hôm nay có dịp

Đến thăm bạn hiền

 

Bao kiếp không gặp

Nay trở về đây

Nhà bạn tường cao

Đóng kín cổng thành

 

Gõ cửa thật to

Gia nhân mở cửa

Ông chủ vắng nhà

Xin mời vào trong

 

Đại sảnh rộng lớn

Cảnh trí trọng sang

Toàn là thứ quý

Sáng loáng một vùng

 

Nhâm nhi ly trà

Đảo mắt một vòng

Hình tượng to lớn

Toe toét miệng cười

 

Hỏi ra mới biết

Đó là ông địa

Tay ôm cục vàng

Mãi lộ hồi hôm

 

Bạn đã đi xa

Biết bao giờ về

Đến với bạn rồi

Ta gửi thư đây

 

Ông địa là đất

Cục vàng trên tay

Cũng chỉ là đất

Đất đất lợi gì

 

Có đúng hay không

Sao ông cứ cười

Cười đúng cười sai

Ai biết nào ai

 

Nhà to không ở

Sao phải đi xa

Để ông địa ngồi

Chếm trệ  ngược đời

 

Khi nào bạn về

Nhớ đến tìm ta

Giải trừ Địa-tâm

Một đời cười vang

 

 

 

Cúng Sao

6-30-2000

 

Người bên cạnh nhà

Hôm nay hoa quả

Đèn nhang rộng ràng

Nhà giấy cao sang

Lập bàn thật lớn

Hướng về  phương nam

Áo mũ chỉnh tề

Mặt mày nghiêm trang

Đốt đèn thắm nhang

Tay nâng ly rượu

Gạo rải đần sân

Miệng khấn van xin

Nhiều điều khó hiểu

Cúng chi lạ thường

 

Đã biết bao lần

Chứng cảnh nực cười

Nên nay sang hỏi

Ông bạn cạnh nhà

Cho tỏ cho tường

 

Bạn ta nói rằng

Mấy chục năm qua

Toàn là chuyện xui

Tiền bạc tiêu tán

Vợ con lộn xộn

Việc làm khó khăn

Ông thầy trên non

 

Thương nên chỉ bày

Cúng sao giải hạn

Khấn vái cầu hên

 

Nhìn lên bầu trời

Biết cúng sao nào

Sao ơi là sao

Sao mạng phương nao

Sao cúng đã nhiều

Sao không thấy hết

Sao có hiểu không

 

Sao ở trên trời

Sao rơi xuống đất

Sao hết là sao

Sao bạn đam mê

Sao nhãng cuộc đời

Sao lại tại sao

 

Ở trên đời này

Chỉ có một sao

Đó là sao ta

Mê tín mù mờ

Làm chuyện khùng điên

Phá cái sao này

Ta sẽ không sao

 

 

 

 

Một Lần

6-30-2000

 

Xa xa ngọn núi mờ mờ

Ẩn sương nắng ngọn vỗ về rừng thưa

Thú rừng yên ngủ say xưa

Rêu phong thiền tự đong đưa giữa đời

Suối hồng uốn khúc dệt mơ

Từng đàn cá nhỏ bơi bơi cười đùa

Nai thơ dậy sớm đón mùa

Cỏ xanh mơn mớn ôi sao dịu dàng

 

Hồi về vui cảnh thảo nguyên

Điền cư thanh đạm an nhiên tịnh thần

Gian trần mờ bóng lần lần

Tiếng chuông bát nhã tỉnh dần Phật-Tâm

Kim-cương lấp lánh hoàng lam

Cung đàn Diệu-pháp nhịp nhàng dịu êm

Một lần giũ sạch chướng mê

Vạn niên quy hưởng cảnh Thiên tuyệt vời

 

 

 

 

Có Ai Dự Phần

6-30-2000

 

Nàng dương yểu điệu vươn vai

Đong đưa mi liễu giữa ngày dệt mơ

Một mai sóng gió xa rồi

Tha hồ vùng vẫy giữa trời lặng yên

 

Nữ phong mộng ước một lần

Trải mình trên biển tiêu ngân suốt đời

Thẩn thơ dạo kháp biển khơi

Nhìn đàn cá nhỏ lững lờ dong bơi

 

Thục ngư đắm đuối cầu trời

Xin cho nước cạn thân phơi nắng ngàn

Biến hình thành áng mây xanh

Vờn quanh tinh tú lang thang cõi trần

 

Có ai nguyện ước dự phần

Linh thiêng huyền bí Trời ban cho người

Thiền tu hành đức từ bi

Để trong nhân thế muôn đời bình an

 

 

 

Lắng Nghe

7-6-2000

 

Lắng nghe muông thú trên rừng

Líu lo vui hót đón hừng đông lên

Lắng nghe cành trúc ngủ mê

Làm cơn gió nhỏ mon men ngắm nhìn

Lắng nghe đỉnh núi chuyển mình

Lung linh in bóng xinh xinh dịu dàng

Lắng nghe tiếng suối nhịp nhàng

Lững lờ uốn khúc biển đông xuôi về

Lắng nghe Phật-điển Như-nhiên

Thị cơ Thiên-giới Thánh-hiền cứu nhân

Lắng nghe dưới cõi trần gian

Luyện tâm tu sửa duyên lành khởi sinh

Lắng nghe niệm khúc Phật-kinh

Liên-hoa đua nở hiển vinh pháp vàng

Lắng nghe khắp cõi ta-bà

Lữ hành hồi khứ Niết-bàn từ đây

 

 

 

Xương Tàn Nở Hoa

7-6-2000

 

Nóng quá trời ơi gió lạc loài

Cát khô đứng bóng chẳng một ai

Hỏi lòng sao kiếp đời khô quạnh

Vọng chốn canh thâu khẽ thở dài

 

Đời nhiều những chuỗi ngày đâu khổ

Ngoảnh mặt hun hút miền tử lộ

Hạt nắng chiều tàn đã nhạt phai

Bơ vơ trơ trụi đây phần mộ

 

Mưa rơi Trời-Đất chợt bừng dậy

Mầm xanh vươn chớm đến ngàn sao

Sông suối rong rêu đùa cá nhảy

Nhạc khúc Thiên-sơn hoà nhịp ngân

 

Người đến thổi linh khí nhiệm mầu

Dương thế trần đầy tình nhân ái

Muôn người tĩnh lặng khúc kinh cầu

Xưong tàn nở rộ hoa Từ-lượng

 

 

 

Đón Người Về

7-12-2000

 

Chiều nay đò vắng một người

Giọt sầu bỡ ngỡ nhỏ to lững lờ

Chiều nay đò vắng người người

Cây đa nhung nhớ rụng rơi lá vàng

Một chiều rồi một chiều tàn

Bỏ quên bến cũ xa đàng đam mê

Bao năm vẫn một chuyến đò

Đưa người vượt sóng lên bờ Giác-duyên

Ai ơi sao đã vội quên

Lái đò vẫn đó lời thề năm xưa

Bên sông có Đấng nhiệm mầu

Rộng lòng nhân ái đón đưa người về

 

 

 

Nguồn Sáng Dịu Êm

7-12-2000

 

Cuộc đời như chiếc thuyền trôi

Lênh đênh trên biển dập vùi bão giông

Cuộc đời như lá cỏ non

Nắng chiều héo uá tâm hồn cạn khô

 

Rồi một ngày Trời-Đất lạ lùng

Mưa ân điển sanh chúng nhảy mừng

Không gian u tối hào quang toả

Cõi tử sinh đồng phục bái tôn

 

Trùng khơi sóng vỗ về nguồn

Cho con nước nhỏ xuôi dòng bình yên

Nhân từ nguồn sáng dịu êm

Rừng hoa đua nở mọi miền ngát hương

 

 

 

 

Phép Thần Thông

7-14-2000

 

Đồng xa dế gáy ồn ào

Dương dương tự đắc vểnh râu tung hoành

Xung quanh ai sánh cho bằng

Phép thần truyền lại họ hàng dế thôi

Lần theo tiếng gáy một hồi

Sáo đen mổ nhẹ thế là im hơi

Tung bay lên mãi tận trời

Thần thông nối nghiệp ra oai vẫy vùng

Đại bàng đôi mắt trừng trừng

Thân như tên bắn sáo đành lìa xa

Ngẩng đầu ngạo nghễ tự ca

Phép thần thông chỉ có ta mới tường

Nhìn ba cái phép lằng nhằng

Thấy mê chúng tánh mê đàng quyền năng

Có quyền tự tác tự tung

Ra tay sát hại chúng sanh khắp miền

Đến hồi Diêm-chúa triệu về

Thần thông sao thoát đao khiên tử thần

Bấy giờ Nhân-quả rõ ràng

Vay thì phải trả cãi càn được chăng

Nguyện Trời độ chúng nhân gian

Huệ tâm huệ tánh từ ân niệm hành

Với nhau tha thứ lòng thành

Đấy là pháp lực vô cùng diệu vi

 

 

 

 

Sư Ông Múa Rìu

7-19-2000

 

Là cây cổ thụ ngàn năm

Dưỡng tu linh khí trổ cành lá xanh

Tàn che bát ngát bốn phương

Chim trời gió bể tựa nương bao đời

Phong ba bão tố mấy thời

Dễ thân an trụ xanh tươi giữa đàng

Mưa khuya ướt thấm núi rừng

Tạo duyên đại thụ trùng phùng Sư Ông

Sẵn rìu Sư múa mấy vòng

Cổ cây biếng tướng hoá thành Quan Âm

Vãng lai lữ khách xa gần

Lỡ đường Linh-thụ từ lâm độ phù

 

 

 

Suối Con

7-19-2000

 

Suối con đã mấy đời rồi

Sợ khi nắng cạn thành mồ cá khô

Nên bao nhiêu kiếp về trời

Đều chuyên hướng nguyện chẳng rời thế gian

Để cho con suối đầy tràn

Cá bơi đây đó ngộ ra Đạo-từ

Một mai cá có trở về

Miền xa xôi đó bình yên tĩnh hằng

 

 

 

Lạc Đà

7-19-2000

 

Làm người yếu đuối lắm thay

Mênh mông sa mạc có ai hồi về

Người thương hoá kiếp lạc đà

Trên lưng chồng chất nước mà dưỡng thân

Cùng nhau gian khó bội phần

Bão sa Đà cản thoát màn tử vong

Đến miền đất có hội phường

Tính tham hiển lộ rõ lòng vô ơn

Đổi Đà cho kẻ lái buôn

Lấy mấy bạc đồng tạo tiếng tạo tăm

Ôi trời xin hãy độ ban

Cho người trần thế chuyển tâm tuệ thần

Nhận ra Đà-Phật bao lần

Hoá hình tỏ luợng hằng ân tiếp đường

Thoát ra khỏi cảnh khống cùng

Đừng mang đấu giá Pháp-luân Phật-Đà

 

 

 

Đã Trỗi Dậy

7-20-2000

 

Thoảng qua đã mấy nghiệp đời

Sao nghe trống vắng rụng rời xác thân

Trở về bụi đất bao lần

Hồi sinh trở lại kiếm phần bỏ quên

Chất chồng bao thứ đam mê

Nằm trong lòng đất bụi che phủ đầy

Đôi tay rỉ máu tháng ngày

Bới tìm tìm bới trần ai luân hồi

Lang thang khắp cõi cuộc đời

Hôm nay bỗng có Đấng mời dự xem

Công trình sáng tạo tự nhiên

Từ muôn muôn thuở thiên nhiên diệu vợi

Thấy mình một đống xương khô

giọt mưa vô ngã nhỏ to thấm dần

Lời ai từ ái vô vàn

Chiếu hào quang sáng phá tan mê trầm

Phương Tây rền tiếng sấm vang

Màn đêm u tối Phật-Tâm chuyển mình

Lời mời của Đấng vô hình

Xin vâng liền chứng huyền linh diệu vời

Giờ đây con thức tỉnh rồi

Có Người bên cạnh cuộc đời Thiền-Minh

 

 

 

 

Gọi Người

7-20-2000

 

Gọi người người ở trần ai

Bơ bơ đây đó theo trời ngao du

Vòng quanh khắp cả thiên hà

Nào ai ai hỡi có theo không này

Trên cao cao tít tầng mây

Có miền hạnh phúc lắm thay tuyệt vời

Người ơi Ta gọi mời người

Một lần tiếp bước đời đời an vui

 

Gọi người người hỡi theo Ta

Cùng nhau tiến tới Niết-bàn một phen

Thử xem trên đó có tên

Của ai ai hỡi có lên không này

Trên cao cao quá trời mây

Có vườn sen thắm Phật Thầy độ nhân

Người ơi Ta gọi dự phần

Một lần đến dự thân tâm tĩnh hằng

 

Gọi người người cứ ngoảnh đi

Vào miền u tối chốn nơi đoạ đày

Rồi bao nhiêu kiếp thuyền đài

Chìm trong nghiệp chướng hình hài tiêu tan

Ai ơi xin hãy dừng chân

Đưa tay Ta dắt vượt màn u minh

Một hai ta bước nhịp nhàng

Cùng nhau ta sẽ đồng lòng hiệp tâm

 

Trời cao xin chứng lời cầu

Con đây dâng hiến cuộc đời

Quyết tâm minh chứng Đạo mầu cho dương gian

 

 

 

Thử Một Lần

7-20-2000

 

Đây ta cùng với Tổ Thầy

Vượt qua bến ngộ thiền khai diệu vời

Hạ trần như những bao người

Tạo duyên gặp những cuộc đời duyên xưa

Thực thi lời đức trời cao

Tay mang bửu bối ai nào thử xem

Bạn bè ơi thử một phen

Mở lòng đón ánh diệu huyền nơi tâm

 

Bốn phương khắp cõi bạn ta

Dần dần quy hội để mà tin theo

Gần xa ai cũng nguyện cầu

Cùng ta thụ ấn nhiệm mầu khai cơ

Nghiệp căn dù có nhỏ to

Lòng thành lãnh nhận diệu-từ khải ban

Kiếp thân nay đã rõ ràng

Phần hồn phần xác thập phần hiển linh

 

Bạn mà chưa thử một lần

Làm sao biết được có phần thần-thiêng

Đức tin cũng chỉ là mê

Tâm mà không tỉnh chấp chê nghiệp hồi

Những lời nguyện hứa đầu môi

Không hành bi-đạo suốt đời trầm luân

Bạc tiền là của nuôi thân

Làm sao đánh đổi thức-thần khỏi tu

 

Thử một lần thử một lần

Biết ngay hai cõi Dương-âm thật là

Chết rồi mang đươịc thứ chi

Bạc ngân để đó người ư tranh giành

Xuôi tay nhắm mắt đã đành

Hệ luỵ đau khổ biết đường nào đi

Trên thương cho thử đã nhiều

Thử rồi xin hãy sớm chiều nhất như

 

 

 

Đưa Người Đến

7-20-2000

 

Đưa người đến biển đông

Nhìn sóng đánh ngược giòng

Thấy đàn cá phơi thân

Lênh đênh trên biển cả

Làm mồi cho kên kên

 

Đưa người đến rừng sâu

Nhìn bao cây gẫy ngả

Muông thú chết khắp nơi

Bốc mùi hôi nồng nặc

Ruồi bọ nhảy tung tăng

 

Đưa người đến thâm sơn

Nhìn vào vách núi cao

Cõi hoang vắng lạnh lùng

Với sâu thẳm âm u

Không một tiếng vọng về

 

Người đến đó chứng gì

Nơi cảnh giới tử vong

Bên kia bờ thân xác

Có phải ta làm mồi

Cho hàng vạn chúng sanh

 

Đưa người đến tận cùng

Vào mãi trong xa thẳm

Không có dấu chân người

Để Người đưa tay điểm

Cõi trần gian là thế

 

 

 

Về Đâu

7-20-2000

 

Từ muôn đời cõi hư không

Ngẩn ngơ đứng đó hỏi lòng về đâu

Về đâu ta hỏi về đâu

Âm thanh lạnh lẽo nơi nào lạc rơi

Mấy người đồng cảnh la to

Hư không là cõi Phật-trời ngự thân

Mà nào ai giúp xa gần

Chứng thấy một lần cảnh giới thần tiên

Thật ra họ cũng giả điên

Nói bậy tuyên truyền bởi cái lòng tham

Tỉnh ra mới biết ma tâm

Nhờ người nói bậy nên ta hiện hình

Cúi xin nơi cõi diệu linh

Khai đường Chánh-Đạo niệm kinh theo thầy

Theo thầy con biết mai này

Nơi chân-Thiện-Mỹ Tổ Thầy đợi trông

 

 

 

Đồng Hành

7-20-2000

Ôi Thầy con nhớ quá trời

Đã mấy ngày rồi cách biệt ngàn năm

Đêm mong ngày nhớ gọi vang

Tên Thầy nguyện chỉ được gần thầy thôi

Đã nhiều kiếp chẳng an vui

Kiếp này gặp lại mừng thôi quá chừng

Đời Thầy như gió trên rừng

Cây cao cấy thấp rung rinh đợi chờ

Đời đời Thầy chuyển Pháp-hoa

Chuyển xoay sáu nẻo khổ đau luân hồi

Bây giờ con đã đến bờ

Nhớ Thầy con khấn đôi lời kinh thi

Khắp nơi hạnh đức luyện tu

Ứng cầu phương tiện nghiệp mê khứ đày

Xin Thầy nhận hướng nguyện này

Đồng hành muôn kiếp cùng Thầy độ nhân

 

 

 

Được Mùa

7-21-2000

 

Mấy đời nối nghiệp tổ tiên

Chăm lo gặt luá khắp miền thế gian

Ruộng đồng thẳng cánh ngút ngàn

Đâu đâu cũng có dấu chân của Người

Đồng khô Người đến trổ hoa

Mưa rơi nước chảy reo ca đêm ngày

Gió lên gợn sóng lung lay

Hương đòng thơm ngát ngất ngây tâm hồn

Hạt vàng lấp lánh huyền-không

Chim trời líu nhíu về nguồn hưởng an

Được mùa Trời-Phật thuơng ban

Cho Người đến gặt lúa mang về nhà

Sàng xong phơi nắng chất kho

Nuôi thân cùng giúp những người kém may

Được mùa người hỡi hăng say

Ai ơi xin hãy chung tay cùng người

 

 

 

Vỡ Đê

7-21-2000

 

Từ khởi nguyên dòng sông chảy mãi

Cứ dịu dàng xuôi bóng biển khơi

Rồi con người với lòng ngang trái

Đua nhau chiếm đắp đập chia ngăn

 

Sông dịu dàng biến thành đồi núi

Nước trong nay đục ngầu hôi thúi

Bốc hơi lên che kín bầu trời

Cõi địa đàng hoang tàn trơ trụi

 

Trong dân gian có người Từ-lượng

Tu luyện kinh nhất tâm hồi hướng

Cứu chúng sanh qua khỏi chướng ma

Lấy tha thứ lập đài vô-thượng

 

Lời người khấn sấm chớm muôn phương

Bão tố dâng mưa điển ngập sông

Nước khải hoàn san bằng tranh chấp

vỡ đê rồi khởi tánh Kim-cương

 

 

 

Đầu Bếp

7-21-2000

 

Đầu bếp chánh phải hy sinh

Đêm ngày trong bếp lửa lung nóng người

Tảo tần chăm chỉ chắng lơi

Làm bao nhiêu món thơm tho tuyệt vời

Ăn ngon vị lại lạ đời

Hàng hà lữ khách lời lời ngợi khen

Đường đi dù lắm đua chen

Một lần thưởng thức trở nên hiệp hoà

Ôi đầu bếp thật tài ba

Nụ cười khai nở ta-bà trầm hương

Tháng năm những kẻ lỡ đường

Nhờ đầu bếp chánh dạ lòng bình yên

Người ơi hưởng món khó quên

Hãy mau tu học cái “nghề nấu ăn”

 

 

 

Ông Già Lượm Gạch

7-21-2000

 

Trong làng đã mấy lớp qua

Mà ông vẫn đó vô ưu trong lòng

Trên vai quẩy cái bị con

Chống cây gậy nhỏ lon ton khắp vùng

Nhìn quanh đây đó trên đường

Thấy hòn đá nhỏ lượm mang về bờ

Người ta cứ nói lão khờ

Quẩn trí khù khờ sống chẳng nên thân

Thời gian lặng lẽ trôi nhanh

Đầu xanh điểm muối mộ dần bỏ hoang

Mưa rơi tuyết phủ mấy lần

Lão ông vẫn đó vui an kinh cầu

Một hôm trời bỗng điểm hoa

Cuối làng suối nhỏ có cầu bắc ngang

Xóm trên xóm dưới bàng hoàng

Nhận ra ông lão nhẹ nhàng thân quang

Ngắm nhìn cầu đá vui mừng

Dân làng từ đó dễ dàng thăng hoa

Qua bờ cúi thỉnh Một-thừa

Ngộ thân ông lão chính là quan âm

 

 

 

 

Thật Không

7-21-2000

 

Trên vai vác cái nghiệp đời

Cười ra nước mắt khổ vơi vơi đầy

Về chiều nhắm mắt xuôi tay

Người thân vội lấy đá xây lầu đài

Dưới lòng đất lạnh ngắn dài

Thịt tan xương nát hỏi ai người hùng

Lầu đài mấu thuở vấn vương

Tiếng than kêu vãn nhớ nhung ích gì

Về đây với mảnh đất lì

Nằm sâu dưới đó khì khì có nghe

Muốn hồi báo kẻ đang mê

Hãy lo dưỡng chút thiện duyên hưởng nhờ

Chỉ thay nghiệp chướng chất chồng

Thân mình khó thoát gùm công luận hồi

Nguyện xin Phật tỏ từ bi

Hướng người trần thế rõ đời Thật-Không

 

 

 

Kiêng

7-21-2000

 

Bây giờ trong thế gian này

Người ta kiêng cữ rủi may hàng ngày

Ai đời cũng biết nôm na

Một vài mánh khoé nẹm kha ông trời

Nếu là sự tới chẳng vui

Liền cho là quấy là xui đó mà

Tiền tài trong túi tung ra

Tới thỉnh thầy bùa bửu bối giải nguy

Mấy lần tư lự nghĩ suy

Chuyện kinh “phật chỉ” lạy quỳ cúng sao

Ai mà chồng chất khổ đau

Cuống cuồng lễ bái mau mau cầu bày

Kiêng chi nhiều thứ lạ thay

Để tâm ma quẩn trầm kha luỵ đàng

Đạo là đường toả ánh vàng

Trụ thân nơi đó đâu kiêng thứ gì

Những điều không thích ở đời

Luyện cho thanh tịnh chúng rời khuất xa

Rủi may tại cái tâm ta

Còn mê tranh chấp so đo lỗ lời

Đây khuyên người hãy cố nghe

Kiêng đi những thứ cữ kiêng trong đời

 

 

 

Nợ

7-27-2000

 

Làm sao trả hết nợ nần

Sinh ra với kiếp mạng thân con người

Hỏi ai dám nói một lời

Trả ơn trả oán nợ đời đã xong

Sống trong thế giới phù dung

Nhân sinh chúng tánh đều nương Phật trời

Từ bi mượn xác phàm phu

Hoà cùng sinh mệnh nhược nhu cõi trần

Trước là điểm hoá thiện nhân

Sau khai ấn đạo tu thân hành trì

Thương đâu có chấp sự gì

Nên bao bá tánh thuận tuỳ khai ân

Người ơi đây cõi ta-bà

Duyên trời khiến tạo để mà giúp nhau

Giúp nhau đâu phải nợ nhau

Dùng dằng chấp nhất làm cho mệt lòng

Nay mai đã sẵn Thiện-đường

Hãy mau phủi sạch nhẹ nhàng thanh tâm

 

 

 

Bí Mật

7-27-2000

 

Có gì bí mật bằng Ta

Trải qua vạn kiếp tìm cho ra mình

Lần theo bao Đấng Đạo-Minh

Chuyên tâm tu luyện cho tinh pháp mầu

Pháp nhiệm-huyền tỏ chân-như

Sáng soi đưa lối nhận ra nguyên thần

Bí mật xưa đã rõ ràng

Nay đi khắp chốn dẫn đàng thiện nhân

Nếu ai nơi cõi xa gần

Ngẩn ngơ không biết mình là chính ai

Thành tâm thọ ấn thị khai

Bí-truyền Mật-độ thấu ngay thân mình

 

 

 

Tếu

7-27-2000

 

Thoảng nghe nơi xóm dân gian

Người ta bàn tán chuyện thần chuyện tiên

Này nha ở cuối đầu đình

Cúng dường nơi ấy thật linh người à

Làng trên làng dưới huà vào

Chuyện chẳng có gì nay lắm dệt thêu

Một tiếng đồn vạn người mê

Thần linh nơi đó không chê lễ tiền

Ùa nhau lạy bái Địa-thiên

Đốt bao vàng mã gửi về âm ty

Tro tàn gió thổi bay bay

Khói hương rồi cũng nhạt phai dần dần

Lạ đời có kẻ xưng gàn

Xuất hồn du hí bạt ngàn dưới trên

Nhập thân nhảm nhí huyên thuyên

Ta là Ngọc-Đế đồng lên trổ tài

Mượn văn chương cõi ta bà

Kể tô hàm tiếu thật là khó nghe

Ôi đời thật đã quá mê

Chìm sâu trong chốn ảo hư âm hồn

Tếu chưa người muốn xưng tôn

Lại cứ mặc lòng dung dưỡng tâm ma

Chạy theo cái thói dị đoan

Lao mình vào cảnh thở than đau phiền

 

 

 

Sẵn Sàng

8-2-2000

 

Sẵn sàng chuyển hoá luân hồi

Hàng bao nhiêu kiếp Đạo trời chuyên tu

Sẵn sàng gạt bỏ sân si

Thành tâm đón nhận Người khai ấn truyền

Sẵn sàng sớm tối hành thiền

Dù mưa dù nắng không hề lãng quên

Sẵn sàng từ giã chấp mê

Chẳng màng đeo đuổi tước quyền ảo hư

Sẵn sàng theo Đấng Chân-như

Tu tâm sửa tánh quy y pháp mầu

Sẵn sàng sống với khổ đau

Gánh đi đau khổ nguyện trao ấn truyền

Sẵn sàng tĩnh lặng lắng nghe

Bề trên hoằng pháp trợ duyên độ trì

Sẵn sàng thẳng hướng mà đi

Quy hồi Tịnh-độ Phật-Đà tâm-minh

Sẵn sàng tụng niệm chân kinh

Nguyện nơi dương thế xiển vinh pháp vàng

Sẵn sàng minh chứng Đạo-hằng

Khắp cùng muôn cõi hưởng ân thái bình

Sẵn sàng hành đức từ bi

Hướng hồi công đức Phật kinh tu thiền

Sẵn sàng đi khắp mọi miền

Mời Thầy mời Tổ thọ tên từng người

Sẵn sàng tỉnh thức nơi nơi

Đón nhận thế đời làm chỗ huyền khai

Sẵn sàng chưa hỡi người ơi

Trên ban đã sẵn hãy sớm mơi sẵng sàng

 

 

 

Chứng Ma

8-2-2000

 

Từ xưa cho đến tận nay

Ai tu cũng muốn chứng ngay thật nhiều

Toàn mơ chứng đủ mọi điều

Niết-bàn thất-bảo nguyên-tiêu tiên thần

Chuyện chi cũng chẳng có màng

Thiền mới nửa đàng đã vội than van

Kêu la khắp cõi trần gian

Pháp kỳ tu đã bao lần chứng không

Coi thiên hạ cứ xuất hồn

Nôn nóng trong lòng chẳng chút bình yên

Thuyền đời biến động liên miên

Sóng gió gập ghềnh ôi biết về đâu

Rồi cơn bão lớn nhiệm mầu

Đánh hất lên bờ ngộ chứng Đạo minh

Càng đi càng vững niềm tin

Điển chuyển khắp mình toả ánh hào quang

Bao nhiêu cái “chứng” lộ ra

Dần dần giác ngộ nhẹ nhàng thân tâm

Lạ lùng bao thứ “chứng ma”

Biến thành mây trắng tan nhanh cuối trời

Và khi đêm xuống giữa đời

“Hương hồn” sanh chúng mồ côi nương về

Nam Mô ngân tiếng Đại Từ

Bi lực Cam-lồ ngộ kiếp trần gian

 

 

 

Hoá Hình

8-2-2000

 

Gió nghe ai đó niệm kinh

Tịnh tâm chuyển pháp diệu linh giữa đời

Từ ngoài không khí giữa trời

Lần theo hơi thở chuyển dời châu thân

Từ đầu cho đến tận chân

Nương vào khí huyết lần lần khai cơ

Viết lên giấy trắng vần thơ

Ẩn câu huấn dụ dẫn đường thiền tu

 

Mượn thân gió nhỏ đến thăm

Người đang thiền định khẽ thầm kêu tên

Vận lực thi pháp âm truyền

Bao nhiêu câu hỏi liền liền giải thông

Từng lời chan chứa tình thưong

Sưởi ấm cõi lòng cô quạnh bấy lâu

Vui vui lệ ngấn thương đau

Tự mình thấu hiểu đời nào vị lai

 

Đến thăm môn thế ngày đêm

Hoá hình điểm rõ pháp thân Tổ Thầy

Ai mà đã thấy điều này

Tịnh thần tu luyện nay mai tắc thành

Niệm trì nhất quán Điển-thân

Sáng soi muôn cõi Đạo-Nhân hoá hình

Chứng nhiều những dấu lạ lùng

Kiếp này xin được hiến dâng trọn đời

 

 

 

Khai Thị

10-5-2000

 

Muôn vô lượng kiếp cứ dần trôi

Vẫn kể nhau nghe chuyện cõi trời

Hỡi có ai thông miền thiên thượng

Từ tâm xin tỏ chốn diệu vời

 

Âm thanh sắc tướng huyễn không cả

Tranh chấp hơn thua thấy nực cười

Thử thách tánh năng hầu sáng tỏ

Đạo mầu chánh pháp thị cõi đời

 

Đường đi vào cõi Vô-cùng ấy

Tu tịnh thân tâm tinh tấn dần

Diệu-pháp quanh minh thời khai thị

Huyền không sanh chúng khởi chân thần

 

 

 

Đi Mãi

10-5-2000

 

Ta vẫn cứ đi đi không mỏi

Thời gian lặng lẽ khẽ trôi qua

Lòng vui hoan hỷ tâm ca

Xa gần vui hưởng cái Ta nhiệm mầu

Ta người mấy lúc gần nhau được

Hội ngộ chung đường nguyện ước xưa

Lượng trời mở rộng thứ tha

Người trong dương thế tâm ma diệt trừ

Ta đi mãi truyền khai mạc khải

Ai lắng nghe linh hoá muôn đời

Chứng nguồn vô lượng an vui

Duyên lành trợ giúp từ đây thái bình

 

 

 

Nhắn Người

10-6-2000

 

Có ai đi mãi không về

Có ai lạc bước cứ đi không ngừng

Không về lòng sẽ vấn vương

Không ngừng tâm sẽ vô cùng hoang mang

Nơi xưa bạn vẫn nhớ mong

Chờ ngày đoàn tụ tưng bừng long hoa

Mất phương mất hướng đã lâu

Nhất tâm tịnh niệm khai mầu Liên-Chi

Nhắn ai nơi chốn xa nhà

Hãy mau tỉnh thức cập về bến an

Nắn ai còn vẫn lang thang

Đường đi đã rõ năng hành ngộ minh

 

 

 

 

Đâu Đã Già

10-6-2000

 

Một cơn gió lạnh thổi qua

Đôi tay run rẩy mù loà rụng rơi

Đưa tay che nắng ngắm trời

Chân liền với đất hồn nơi phương nào

Ngộ ra tuổi đã xế chiều

Một mai nằm xuống mang theo thứ gì

Thiếu thời cứ mãi khư khư

Tài danh ngân bạc nên ra cảnh này

Cũng may bao thứ đoạ đày

Còn vương trên áo Thiềm-tây hiển bày

Bình minh điểm sáng từ nay

Người trao ấn điển ngất ngây Đạo-hằng

Duyên lành ngát toả hương linh

Trùng khơi gió lặng buông mình khoan thai

Bốn mùa cứ vẫn đổi thay

Lòng đâu thối chuyển nguyệt khai vuông tròn

 

 

 

Đừng Chấp Cận Thân

10-6-2000

 

Rõ là trời đã đổ mưa

Sao còn đứng đó kêu ca than phiền

Trời mưa đều khắp mọi miền

Rừng xanh trỗi nhạc suối hiền tung tăng

Hãy ra cùng với nhân gian

Đắm mình trong nước trên ban xuống trần

Đừng vì chấp nhất cận thân

Đâm ra oán hận lỡ đàng u minh

Quyết tâm quán tịnh cho tinh

Lượng cơ ân điển cảm linh độ phù

Núi cao hứng nước trên đầu

Sông sâu chứa nước nhiệm mầu trong tim

Một lòng theo Đấng từ bi

Mưa trời đã đổ tự ti làm gì

Nước nguồn sự sống diệu linh

Do Thầy tu luyện Chân-kinh ban truyền

Dành người kiếp trước tạo duyên

Dưỡng nuôi thiện đức để nên Phật-Đà

 

 

 

Khuyên Người Trong Đêm

10-6-2000

 

Ta nghe được người thổn thức trong đêm

Ta cảm được người dưng dưng nước mắt

Ta đưa tay hứng giọt lệ vào tim

Ta nói cùng người trời cao thấu rõ

Muốn từ cõi trần giải thoát khổ đau

Trong chốn tận cùng của sự tuyệt vọng

Phải cố chuyên tâm hành công tu luyện

Nhất định có ngày đắc quả cao thâm

Đạo đã chứng rồi giữ cho vững bền

Tín nguyện trung kiên tiến mãi không ngừng

Thị phi ở đời là nguồn thúc đẩy

Đến chỡ sở hằng Phật-lực Như-Lai

 

 

 

Thầm Nguyện Theo Thầy

10-6-2000

 

Thiên long rồi cũng phải đi

Về miền vô tận thân vùi đất khô

Mới đây đông đã lại về

Còn đâu xuân sắc chuỗi thơ ban đầu

Thời gian chẳng giữ được đâu

Dệt chi mơ ước những điều mong manh

Kiếp này duyên đã thành nhân

Dụng kinh hổ đế tu thân tầm thầy

Người ơ đâu chốn đoạ đày

Xin Người soi bước kiếp này nguyện theo

Theo Thầy vượt núi sông mê

Đạo-năng dâng hiến cúi đầu niệm tu

 

 

 

 

\

 

Hạt Vàng Trổ Sinh

10-8-2000

 

Canh thìn sắp sửa qua đi

Quán hồi quá khứ mấy mươi năm rồi

Căn duyên tuổi lúc còn thơ

Lòng con đã hứa trọn đời chuyên tu

Tu tâm sửa tánh tìm về

Cội nguồn bi-lực Chân-như Phật Trời

Thiền tu chứng ngộ mỗi thời

Muôn điều huyền diệu vô vi lạ lùng

Biết bao ân điển tình thương

Tổ Thầy ban xuống đời con yên bình

Từ trong tận cõi vô minh

Con nay ngộ Đạo vững tin tu hành

Sứ mệnh con thật rõ ràng

Chứng nhân sự thật chúng sanh thoát hồi

Mong sao thế giới chuyền rời

Dần vào tâm Đạo tránh xa chấp vì

Giáo-tôn là bước khởi từ

Giúp người vấp ngã bơ vơ lạc loài

Đạo hằng giúp Giáo ngộ khai

Từ bi bác ái ngày ngày hy sinh

Một năm nữa lại chuyển mình

Qua đi duyên khởi huyền linh vô thường

Cầu mưa cầu nắng thuận lòng

Một năm mới đến hạt vàng trổ sinh

 

 

 

 

 

Hoan Hỷ Phần Đạo Thiêng

10-8-2000

 

Hoan hỷ thay số kiếp này

Căn duyên thuận hảo gặp bàn bè thân

Cùng nhau hưởng phước thọ ân

Nơi Trời nơi Đất nghiệp tan biến dần

Cơ linh khai mở chúc lành

Thân tâm tinh tấn Đạo hằng thị khai

Bạn bè hỡi bạn bè ơi

Nhân gian thống khổ cần Người khai duyên

Ta hãy đi khắp mọi miền

Dùng bàn tay nhỏ nối liền năm châu

Bằng tình thương lượng thứ tha

Phá ta chia rẽ tâm ma tạo thành

Lập đài công đức nguyện dâng

Cho toàn thế giới dự phần đạo thiêng

 

 

 

 

 

Share:

Facebook
Twitter
Pinterest
LinkedIn

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

On Key

Related Posts